Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1378 : Người chơi Cẩm Lý (31)

Ngày đăng: 01:40 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên 



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Người bán "Đồng Tước" với giá 280.000, Một giấc mộng hoàng lương, nghe nói bởi vì quá kích động, cùng ngày đã được đưa đến bệnh viện cấp cứu.



Kết quả hôm đó kiểm tra ra được bệnh, phí chữa bệnh vừa vặn tốn hơn hai trăm ngàn.



Chúng người chơi: "..."



Tiền tài bất nghĩa quả nhiên đều phải tiêu hết.



Nhưng cũng có người cảm thấy đây là đời trước người ta tích phúc.



Nếu không phải kích động đến té xỉu đưa đi bệnh viện, thì không biết đến lúc nào mới kiểm tra ra được bệnh, đến lúc đó còn có thể cứu hay không cũng là vấn đề.



Bây giờ tiền thuốc men cũng không cần sầu.



【 Chúc mừng lấy được một tấm thẻ cảm ơn. 】



【 Chúc mừng lấy được một tấm thẻ cảm ơn. 】



【 Chúc mừng lấy được một tấm thẻ cảm ơn. 】



Sơ Tranh liên tiếp nhận được ba tấm thẻ cảm ơn, cô nằm ở trên giường, hờ hững nghĩ nghĩ, gần đây mình làm những gì.



Cuối cùng thật sự là nghĩ không nổi mình đã làm chuyện tốt gì.



Cũng không thể là bởi vì khi dễ Phương Chu An, con chó điên kia còn cảm ơn ta chứ?



Cuối cùng Vương Giả thật sự nhìn không được, lúc này mới nói cho cô biết lai lịch của ba tấm thẻ cảm ơn.



Sơ Tranh: "..."



Ta không nghĩ nhiều như vậy.



Vì sao khi cô nghiêm túc làm việc tốt thì không được.



Là dung mạo của cô không giống người tốt sao?



Sơ Tranh đang nghĩ ngợi, dì Đặng tới gõ cửa: "Tiểu thư, Phương thiếu gia ở bên ngoài."



Sơ Tranh: "Ai?"



"Phương thiếu gia, Phương Chu An." Dì Đặng nói: "Ngài... Muốn gặp không?"



"Đêm hôm khuya khoắt..."



Tối lửa tắt đèn!



Sơ Tranh xuống giường, Tần Lạc khống chế người máy bên cạnh đuổi theo cô.



"Người ở đâu?"



Dì Đặng: "Tôi không dám để cậu ta vào, vẫn còn ở bên ngoài."



Sơ Tranh đi xuống lầu, người máy nhắm mắt theo đuôi cô.
Chính là hai người vừa rồi cô ta nghĩ tới.



Hoa Lạc Bất Tẫn lập tức kéo đồng bạn ẩn thân, cô ta cũng không dám đi qua, chỉ nấp ở phía xa nhìn.



Sơ Tranh và Tần Lạc đi về một bên khác của bản đồ.



"Các cô nói nam sinh kia có phải bị cô ta bao nuôi không?"



"Đẹp như thế, đổi lại là tôi tôi cũng muốn."



"Cũng không biết trong hiện thực có đẹp như vậy không."



"Nếu là bóp mặt thì thật thú vị rồi."



Hoa Lạc Bất Tẫn nhìn chằm chằm lưng Tần Lạc, cau mày thì thầm một tiếng: "Kỳ quái..."



"Hoa Lạc, cái gì kỳ quái?"



Hoa Lạc Bất Tẫn lắc đầu: "Không có gì, có thể là tôi nhìn lầm."



Hoa Lạc Bất Tẫn và đồng bạn tách ra, đi bộ trên bản đồ tìm Sơ Tranh và Tần Lạc.



Vận khí không tốt, một lần cũng không tìm được.



Nhưng Hoa Lạc Bất Tẫn cũng không nhụt chí, kiên trì tìm vài ngày, gặp được hai người mấy lần.



-



Mất tích mấy ngày rốt cuộc Dạ Văn Tiêu cũng lên mạng, nhưng thần sắc có chút không tốt, không tập trung.



"Văn Tiêu??"



Hoa Lạc Bất Tẫn giơ tay lung lay trước mặt hắn ta.



"Anh sao thế, không tập trung?"



Dạ Văn Tiêu lấy lại tinh thần, đè xuống bực bội dưới đáy lòng: "Không sao."



"Thật sự không sao chứ?"



"Ừ."



Hoa Lạc Bất Tẫn ngồi xuống bên cạnh Dạ Văn Tiêu: "Văn Tiêu, anh có cảm thấy nam sinh bên cạnh Một Bước Bại Một Tỷ kia có chút kỳ quái không?"



Nghe thấy lời này, con ngươi Dạ Văn Tiêu nhíu lại: "Kỳ quái chỗ nào?"



"Hắn không giống người chơi." Hoa Lạc Bất Tẫn nói: "Em cũng không nói lên được, chính là cảm thấy có chút kỳ quái, quần áo trên người hắn, trong game cũng chưa thấy ai từng có, cũng không phải thời trang sự kiện gì."



Dạ Văn Tiêu ngẫm lại hình như là thế.



Trang phục mặc dù có thể tự mình thay đổi màu sắc, tăng thêm màu sắc.



Nhưng kiểu dáng đều là thống nhất, nam sinh kia ăn mặc có chút không giống.



Nhưng mà Tần Lạc rất ít xuất hiện, cho dù xuất hiện cũng là đi cùng Sơ Tranh, Dạ Văn Tiêu trong lúc nhất thời cũng không phát hiện được nhiều dị thường hơn.