Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1424 : Tướng Môn Quyền Hậu (34)

Ngày đăng: 01:41 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Lúc ăn cơm, Tiểu Hoàng Đế nhìn thấy nam nhân ngồi đối diện, biểu cảm hơi cứng ngắc.



Không phải hắn ở trong Hoàng Thành chuẩn bị soán vị sao?



Vì sao lại ở đây?



Không soán vị nữa sao?



"Bệ Hạ." Dung Thí lễ phép hỏi: "Là vi thần có chỗ nào không đúng sao?"



Tiểu Hoàng Đế bộp một tiếng để đũa xuống: "Vì sao Dung tướng quân lại ở đây?"



"Thái Hậu và Bệ Hạ rời kinh mấy tháng, vi thần không yên lòng, đặc biệt tới để hộ giá." Dung Thí cho một lý do hợp lý làm Tiểu Hoàng Đế cũng xém tin luôn.



"Trẫm bảo ngươi giám quốc!"



"Thừa tướng còn ở đó, bệ hạ yên tâm."



"..."



Tiểu Hoàng Đế vất vả lắm mới thuyết phục được mình, không trở về Hoàng Thành nữa, làm một công tử ca nhàn tản cũng được.



Dù sao mẫu hậu cũng có tiền, cậu làm một công tử quần là áo lụa cũng không có vấn đề gì.



Bây giờ Dung Thí đột nhiên xuất hiện, giấc mộng trong nháy mắt sụp đổ.



Tiểu Hoàng Đế thương tâm đến cơm cũng chưa ăn, buồn bực tức giận chạy đi.



Nhưng mà rất nhanh cậu lại trở về, ngồi ở trên bàn, nhìn chòng chọc vào Dung Thí.



Dung Thí: "..."



Sơ Tranh cũng không biết Tiểu Hoàng Đế phát điên cái gì, nhưng không trở ngại cô ăn cơm.



Tiểu Hoàng Đế chờ Sơ Tranh ăn xong, lúc này mới lạnh hừ một tiếng, khí thế hung hăng rời đi.



Sơ Tranh: "..."



Đứa trẻ nhỏ lớn rồi, không dễ hiểu lắm.



-



Dung Thí cứ như vậy ở lại đây, bởi vì Tiểu Hoàng Đế ở đây, Dung Thí ở một phòng riêng.



Tiểu Hoàng Đế giống như u linh, thỉnh thoảng xuất hiện, ánh mắt cổ quái nhìn hắn.



Dung Thí không biết mình đắc tội với Tiểu Hoàng Đế chỗ nào... Hắn hoàn toàn không biết Sơ Tranh đã bán hắn cho Tiểu Hoàng Đế.



Hôm nay, Tiểu Hoàng Đế thò đầu ra từ đằng sau cây cột, sâu kín hỏi thăm Dung Thí đang luyện kiếm phía trước.



"Dung tướng quân, ngươi không quay về sao?"



Kiếm hiện ra hàn quang kéo ra một kiếm hoa xinh đẹp trong không khí, cổ tay nam nhân cầm kiếm khẽ chuyển, trường kiếm dựng thẳng sau lưng, khí chất xuất chúng, phong hoa tuyệt thế.



Mặt mày nam nhân bất động, không kiêu ngạo không tự ti đáp: "Bệ Hạ, vi thần là đến bảo vệ ngài và Thái Hậu."




Mẫu hậu là ma quỷ sao!



"Bệ hạ, Hộ bộ thượng thư cầu kiến."



"Không gặp." Tiểu Hoàng Đế tức giận quẳng sách nhỏ: "Hắn vừa đến đã đòi tiền trẫm, trẫm lấy đâu ra nhiều tiền như thế!"



"..."



Hộ bộ thượng thư không đi, Tiểu Hoàng Đế hầm hừ nửa ngày, vẫn phải gặp hắn.



Chính như Tiểu Hoàng Đế nói, Hộ bộ thượng thư lại đến đòi tiền.



"Trẫm không có tiền!"



"Nhưng mà... Bệ hạ, trước đó đều là..."



"Đều là cái gì?"



Hộ bộ thượng thư run lẩy bẩy, kiên trì trả lời.



Lúc này Tiểu Hoàng Đế mới biết được, Sơ Tranh cho không ít tiền, đoạn thời gian kia, trong cung mua thêm những vật kia, bao gồm tất cả chi tiêu, đều là từ chỗ cô ra.



Tiểu Hoàng Đế: "..."



Tiểu Hoàng Đế đuổi hộ bộ thượng thư ra ngoài.



Ba chữ —— không có tiền.



-



Sau khi Tiểu Hoàng Đế tự mình chấp chính ba năm, lập Tuần Sát Ti, chuyên quản các loại chuyện triều thần tham ô.



Trong lúc nhất thời tham quan các nơi sợ bóng sợ gió, cụp đuôi xuống mà đối nhân xử thế, chỉ sợ người của Tuần Sát Ti tìm tới cửa.



Nhưng những người này càng không quang minh chính đại đi, cứ lén lút như ăn trộm, thì càng dễ gặp nạn.



Sau khi Tuần Sát Ti thành lập ba năm, quan viên các nơi cẩn trọng vì dân, bách tính an cư lạc nghiệp, quốc khố tràn đầy, thiên hạ thái bình.



Đối với chuyện này Sơ Tranh rất sầu.



Tiểu Hoàng Đế vậy mà lại không viết thư đến đòi tiền!



"Không viết thư đến không tốt sao? Chứng minh Bệ hạ đã trưởng thành." Dung Thí nói: "Đây là một chuyện tốt."



"Ta có tiền." Thân là mẫu hậu, có thể chia sẻ gánh nặng cho con trai tiện nghi!



"... Ta vẫn muốn hỏi, nàng lấy đâu ra nhiều tiền như thế?"



"Tiên Hoàng cho."



Dung Thí cười khẽ: "Tiên Hoàng sao có thể cho nàng nhiều tiền như vậy."



Sơ Tranh há miệng liền nói mò: "Tiền riêng."



Dung Thí: "..."



Cho tới bây giờ Dung Thí cũng không hỏi ra được Sơ Tranh lấy đâu ra tiền, nhưng tiền của cô chưa từng đứt đoạn.