Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1455 : Tổng tài phá sản (1)

Ngày đăng: 01:41 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



【 Đang tổng hợp thẻ cảm ơn... 】



【 Tổng hợp thẻ cảm ơn thành công, tiến độ 10.3%. 】



Sơ Tranh: "..."



Người tốt khó làm mà.



-



"Con bị làm sao vậy? Sao có thể đẩy Tuệ Tuệ chứ?"



Sơ Tranh vừa mở mắt đã nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặc âu phục giày da ở đối diện, đang dùng vẻ mặt thất vọng nhìn cô.



Sơ Tranh: "..."



Ta làm gì!



Tuệ Tuệ là con chó điên nào!



Sơ Tranh bảo trì vẻ mặt không chút cảm xúc của đại lão, người đàn ông trung niên vẫn còn tiếp tục nói: "Con nhìn con bây giờ xem giống kiểu gì..."



"Ôn Hoằng Nghị, con gái tôi không tới phiên ông giáo huấn." Cánh tay Sơ Tranh bị người kéo một cái, một người phụ nữ mạnh mẽ bảo vệ cô vào trong lòng.



"Bà... Chính là bà chiều nó quá, bà xem bà chiều nó thành bộ dạng gì rồi này!!" Người đàn ông trung niên chỉ vào người phụ nữ.



Người phụ nữ trang dung tinh xảo, khí thế cường đại, nhìn là biết chính là một nữ cường nhân.



"Tôi chỉ có một đứa con gái như thế, tôi không chiều nó thì chiều ai? Tôi cũng không giống như một số người, ăn trong bát nhìn trong nồi, xem con riêng như bảo bối."



"Liễu Hàm San!" Ôn Hoằng Nghị giận dữ mắng một tiếng.



"Tranh Tranh chúng ta đi." Người phụ nữ lười nói nhảm với ông ta, nhẹ giọng nói chuyện với Sơ Tranh.



"Liễu Hàm San bà chiều nó như thế, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện!"



Giọng nói của Ôn Hoằng Nghị từ phía sau truyền đến.



"Không phiền Ôn tổng ngài hao tâm tổn trí."



-



Liễu Hàm San dẫn Sơ Tranh lên xe, Sơ Tranh không có cơ hội tiếp thu ký ức, đành phải trước yên tĩnh chờ đợi trước.



Liễu Hàm San thắt chặt dây an toàn, không lập tức lái xe, mà là quay đầu hỏi cô.



"Con thật sự đẩy An Tuệ à?"



"..."



Ta mẹ nó làm sao biết ta có đẩy không!!



An Tuệ là ai bây giờ ta còn chưa biết đâu!
Sơ Tranh tiếp thu xong ký ức, trừ thở dài vẫn là thở dài.



Bởi vì là thông gia thương nghiệp, cho nên Ôn Hoằng Nghị cũng không phải rất thích nguyên chủ, bình thường cũng là lừa gạt chiếm đa số.



Biết Ôn Hoằng Nghị có một đứa con riêng, nguyên chủ còn lựa chọn đi theo Ôn Hoằng Nghị, đại khái cũng không ngoài không cam tâm, muốn có được sự sủng ái của cha.



Kết quả chính là Ôn Hoằng Nghị căn bản không coi cô ấy là con gái.



Con riêng đối với người ta mới là chân ái.



Nơi này là Liễu Hàm San mua cho nguyên chủ, cách trường học nguyên chủ rất gần, lúc nguyên chủ đi học sẽ ở nơi này.



Tuyến thời gian bây giờ là An Tuệ lăn từ trên cầu thang trong nhà xuống, phải nhập viện.



An Tuệ nói là nguyên chủ đẩy cô ta.



Nguyên chủ xác thực cũng cãi nhau với cô ta hai câu, bởi vì An Tuệ tự tiện động vào đồ của cô ấy.



Nhưng nguyên chủ hoàn toàn không đẩy cô ta, An Tuệ tự biên tự diễn một màn kịch như thế.



Ôn Hoằng Nghị lại không nghe nguyên chủ giải thích, chỉ tin tưởng An Tuệ.



Việc này phát sinh trước khi cô đến.



Nếu là sau khi, An Tuệ không ngã thành con não tàn thì tên ta sẽ viết ngược lại.



Ai, thật đáng tiếc.



Sơ Tranh đáng tiếc một phen, từ trên bậc thang xoay tròn, dựa vào ký ức tìm tới gian phòng của mình.



Gian phòng của nguyên chủ thiên về màu lam, nhưng mà... Gian phòng của nguyên chủ chất đầy đồ chơi bằng lông nhung.



Sơ Tranh tiện tay túm một cái lên sờ sờ, xúc cảm không thoải mái lắm, nhưng cũng coi như miễn cưỡng chấp nhận được.



Đại lão đành cố mà chấp nhận thôi.



-



Hôm sau.



Ánh nắng từ cửa sổ sát đất to lớn lưu loát trút vào, rơi trên giường êm rộng lớn.



Thiếu nữ ôm đồ chơi bằng lông nhung nằm ở trên giường, mái tóc đen nhánh rải rác trên giường đơn màu trắng gạo, ánh nắng rơi vào da thịt tinh tế trắng nõn của cô, dát lên một tầng vầng sáng nhạt màu.



Thiếu nữ tắm trong ánh nắng ngũ quan tinh xảo, tựa như búp bê trong tủ kính, mỗi một nơi đều được tinh tế điêu khắc ra.



Dường như thiếu nữ chê ánh nắng chói mắt, ôm đồ chơi bằng lông nhung xoay người... Lăn đến bên kia giường, chôn mặt trong đồ chơi lông nhung.



Một hồi lâu sau, cô mới ngồi dậy.



Tóc dài mềm mại dán lên đường cong thân thể cô, một đường uốn lượn đến bên hông.



***



Chúc mừng ngày của cẩu độc thân