Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1465 : Tổng tài phá sản (11)

Ngày đăng: 01:41 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Cả một bàn đồ ăn con đều thêm hạnh nhân?"



"Tôi vui lòng."



Sơ Tranh lập tức cúp điện thoại, điềm nhiên như không có việc gì tiếp tục ăn cơm.



Ôn Hoằng Nghị ở công ty, có thể làm gì Sơ Tranh?



Cuối cùng Ôn Hoằng Nghị tìm cho An Tuệ một bảo mẫu khác.



Lúc này An Tuệ mới thu nước mắt lại.



"Tuệ Tuệ, ở đây."



Hai nữ sinh vẫy tay gọi An Tuệ.



An Tuệ xách theo cái túi mới mua đi qua, người bên kia liếc thấy túi của cô ta, kinh hô vây quanh.



"Tuệ Tuệ cô lại đổi túi à? Sao kiểu dáng này tôi chưa từng thấy nhỉ?"



"Cha tôi mang từ nước ngoài về." An Tuệ trên biểu hiện thì bình tĩnh, thực tế nội tâm đã sớm dương dương đắc ý: "Có lẽ trong nước không có bán."



"Túi này đẹp quá đi!!"



"Cha cô thật tốt với cô."



An Tuệ cười nói: "Đúng thế..."



"Tôi rất thích nó, chúng ta đi xem một chút đi." Một nữ sinh trong đó nói.



"Được được."



An Tuệ không thích người khác dùng đồ giống mình, nhưng lúc này không tiện từ chối, chỉ có thể gật đầu.



Bọn họ đang ở ngay trong trung tâm mua sắm, tìm được cửa hàng, hai nữ sinh kéo An Tuệ đi vào.



"Xin chào, cho tôi hỏi, loại túi giống như cô ấy có còn không?"



Nhân viên cửa hàng nhìn về phía An Tuệ bên kia một chút, mỉm cười nói: "Túi này tạm thời còn chưa có hàng, các vị có thể xem những sản phẩm khác."



"Vậy lúc nào thì có hàng?"



"Chuyện này..."



Nhân viên cửa hàng nhìn đồng nghiệp bên cạnh, lắc đầu: "Chúng tôi không rõ ràng lắm."



"Không có một cái nào nữa sao?"



Hai nữ sinh vây quanh nhân viên cửa hàng hỏi không ngừng.



Nhân viên cửa hàng không có cách nào, chỉ có thể nói: "Có một vị khách, đã bao toàn bộ sản phẩm này, hàng sau này đến, cũng sẽ cung ứng cho vị khách kia trước."



"??"



Mua nhiều túi như vậy làm gì?



Hai nữ sinh thất vọng đi theo An Tuệ rời đi, An Tuệ còn thấy may mắn, bằng không thì cô ta sẽ phải đụng hàng với bọn họ.



Cảm giác kia cũng không tốt.




Sơ Tranh trở tay gọi lại.



"Số điện thoại ngài gọi đã nợ phí..."



Sơ Tranh: "???"



Không phải vừa rồi còn có thể gọi được sao?



Sao lại nợ phí rồi!!



-



Khoản tiền cuối cùng của Cận Hưu được dùng để gửi tin nhắn mất rồi.



Cho nên bây giờ hắn nhìn thông báo nợ phí lâm vào trong trầm mặc.



Lúc này Cận Hưu ngồi trên cái ghế bên cạnh bồn hoa, phía trước là quảng trường, bên trong có người đang nhảy múa, tiếng âm nhạc đinh tai nhức óc.



Điện thoại rung lên, màn hình sáng lên, một tin nhắn nhảy ra trên giao diện.



[ Nhắc nhở đóng tiền] 2019 – 04 - 26, 20:34:28, đã nạp vào số tiền 100000.00 đồng, trước mắt số dư còn lại là 99894.24 đồng.



(100.000 NDT = 330.950.000 VNĐ)



Cận Hưu cẩn thận đếm số, xác định mình không tính sai.



Năm số không, có người nạp cho hắn một trăm ngàn tiền điện thoại?



Khi Cận Hưu bị cái nhận biết này làm cả kinh, số điện thoại vừa rồi hắn gọi kia gọi tới.



Cận Hưu nhìn chằm chằm số kia một hồi lâu, nhận điện thoại.



"Alo..."



"Tìm tôi làm gì?"



Cô gái ở đầu dây bên kia, thanh âm vắng ngắt, vào thẳng chủ đề chính, ngay cả lời dạo đầu cũng không có.



Cận Hưu nhìn người trên quảng trường, trong tiếng âm nhạc đinh tai nhức óc kia, hỏi người ở đầu dây bên kia: "Tiền điện thoại là cô nạp cho tôi?"



"Ừ."



"..."



Nạp tiền điện thoại không có vấn đề, nhưng nạp một trăm ngàn là thao tác gì



Một trăm ngàn tiền điện thoại này, hắn gọi tới khi nào chứ?!



"Anh tìm tôi có chuyện gì."



Cận • tổng tài • Hưu có chút chần chờ nói: "Tôi... Cái kia, có thể tôi không về được, nếu tiện thì cô có thể chuyển cho tôi thêm ít tiền được không?"



"Anh ở đâu?"



"Công viên Tây Lĩnh."



"Chờ đấy."



Tút tút tút ——



Điện thoại chỉ còn lại tiếng báo bận, Cận Hưu cầm điện thoại di động, hơn nửa ngày sau cũng không lấy lại tinh thần.