Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1489 : Danh Sách Tử Vong (2)

Ngày đăng: 01:41 30/04/20


Translator: JyKim0: JyKim0



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



Cùng chào đón bạn dịch giả mới siêu siêu siêu đáng yêu nhà chúng ta nào!!



Vào thời điểm bận tối tăm mặt mày gặp được nàng vui như tìm được chân ái dị á =)))



Yêu thương thật nhiều nhiều!!! ♡\( ̄▽ ̄)/♡



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Trên thẻ bài còn có một kĩ năng chỉ sử dụng trong lượt chơi này.



Rất dễ hiểu, chính là phó bản này có thể sử dụng, phó bản tiếp thì không dùng được.



Mỗi một phó bản, mỗi một người chơi, đều sẽ được đổi một kĩ năng mới.



Tương tự, thẻ bài có thể cướp đoạt.



Nói cách khác, khi bạn cướp được thẻ bài của người chơi khác, thì kĩ năng trong lượt chơi này của người chơi đó sẽ được tích luỹ cho bạn - đương nhiên hạn sử dụng chỉ trong phó bản này.



Cùng một lẽ đó, điểm tích luỹ và thẻ bài đạo cụ cũng có thể cướp đoạt.



Cho nên người chơi không dám để lộ ra thẻ bài của mình, dù là đồng minh đồng đội cũng phải phòng bị.



Chẳng qua nếu bạn là người nghèo rớt mồng tơi, chỉ cần không phải Tử Thần, nếu bị lộ ra cũng chẳng sao.



Về phần trò chơi này vì sao lại tồn tại.



Lại có bao nhiêu người chơi.



Cần qua bao nhiêu ải.



Không ai rõ ràng.



Bọn họ muốn sống sót, chỉ có thể không ngừng qua ải.



Mỗi vòng trong trò chơi, xác suất gặp phải người quen là cực kì nhỏ.



Ngoại trừ vòng thứ nhất ban đầu đều là người mới từ bên ngoài vào, thì các ải phía sau vòng nào cũng có người chơi cũ.



Đương nhiên người ở nơi này cũng không có ai dám chơi thân.



Dù sao cũng không ai biết được, khi bắt đầu vòng tiếp theo, ai sẽ rút trúng thẻ bài "Tử Thần".



Bạn giao tâm (tâm sự) cho người ta, không biết chừng đến vòng tiếp theo thật sự là "đưa tim" luôn.



-



Sơ Tranh chỉnh lí xong tư liệu, quan sát căn phòng một chút.



Căn phòng này bị đóng kín hoàn toàn, lỗ hổng duy nhất là cái động bị đập ra ở giữa.



Sơ Tranh đi qua xem, dưới đáy đen sì, sâu không thấy đáy, không biết thông đến nơi nào.



Rơi xuống chỗ này chắc hẳn không sống nổi.



Ải bây giờ, là một ngôi chùa.



Bọn họ đi vào liền bị con rối công kích.




Người này gầy như khỉ, tầm 23, 24 tuổi, tính cách nhu nhược nói chuyện cà lăm.



Trong đội ngũ không có cảm giác tồn tại.



Theo như anh ta tự giới thiệu lúc đầu, trong trò chơi này, anh ta chỉ mới chơi qua một vòng, đây là vòng thứ hai.



Người....



Không được xử lí.



Sơ Tranh tự tẩy não bản thân dưới đáy lòng mấy lần phải làm người tốt.



"Sao anh chỉ đi một mình?" Sơ Tranh buông anh ta ra, lui ra sau vài bước, giữ khoảng cách an toàn.



Lã Nguyên lắp ba lắp bắp: "Tôi... Chúng tôi vừa đi ra ngoài thì gặp phải con rối, bọn họ... bọn họ chạy rồi."



Sơ Tranh từ chối cho ý kiến.



"Cô hãy tin tôi." Lã Nguyên có hơi lo lắng.



"Vừa rồi anh định làm gì?"



"Tôi... tôi không biết là cô." Lã Nguyên vội vàng giải thích: "Ánh sáng quá... Quá mờ, tôi cứ tưởng... Cứ tưởng là con rối."



Sơ Tranh lạnh như bằng nhìn anh ta chằm chằm: "Thế nào, anh còn định vật lộn với con rối?"



Ta mẹ nó giống con rối chỗ nào!



...Ngoại hình ta trông ra sao ấy nhỉ.



Lã Nguyên: "..."



Lã Nguyên không nói, cơ thể run rẩy.



Dường như Sơ Tranh chỉ tuỳ tiện hỏi một chút, coi như không việc gì thu tầm mắt, tiếp tục nhìn chằm chằm lên bức tranh: "Đừng có ý đồ gì với tôi."



Hành lang ảm đạm âm trầm, giọng nói của Sơ Tranh băng lãnh không chút chập trùng, rơi vào tai Lã Nguyên, từng chữ biến thành hàn khí, xông vào cơ thể anh ta, toàn thân nổi da gà.



Lã Nguyên nuốt nước bọt.



Cô gái bên kia bỗng nhiên nói tiếp: "Nhưng mà tôi rất mong chờ anh động thủ."



Cô quay đầu, lãnh đạm nhìn anh ta, chậm rãi nói: "Như vậy thì tôi có thể phòng vệ chính đáng mà xử lí anh, hay là anh thử động thủ đi?"



Lã Nguyên lui về phía sau một bước, trong mắt lộ ra sự hoảng sợ.



Sơ Tranh cứ nhìn anh ta như vậy, Lã Nguyên tê cả da đầu, da gà toàn thân nổi hết cả lên.



Cô gái này đem đến cho anh ta cảm giác còn kinh khủng hơn cả con rối.



Rõ ràng lúc trước khi còn ở trong đội ngũ, cô không phải như vậy...



Lã Nguyên không biết xảy ra vấn đề ở đâu.



Hoặc là người này thực chất không phải người lúc đầu...



*



Ngày nào cũng ngoan cường cầu vé tháng! Aaaa! Đến đây! Vé tháng! Xông lên!!!