Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1491 : Danh sách tử vong (4)

Ngày đăng: 01:41 30/04/20


Editor: Yuuri: Yuuri_Yy



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



Cùng chào đón một bạn editor đáng yêu nữa về với chúng ta nào (❤ω❤)



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Ầm ầm ầm...



"Suỵt!" Nữ sinh số một dựng thẳng ngón tay lên: "Các cậu nghe xem."



Có tiếng con rối chạy qua.



Trong đầu mọi người vừa hiện lên ý nghĩ này, cửa bỗng nhiên bị đập đến vang lên tiếng rầm rầm rầm.



"Bọn chúng chặn cửa rồi, mau tìm đường ra."



"Bên kia bên kia..."



"Cửa sổ!"



"Nhanh lên."



"Để tôi ra ngoài trước."



Ngoài cửa sổ cũng là một dãy hành lang.



Con rối đã đập vỡ cửa, thân hình cao lớn của bọn chúng xuất hiện trong phòng, mùi máu tươi đập vào mặt.



Đây là mùi máu của những người chơi đã chết.



Nam sinh số một là người bò lên cửa sổ đầu tiên, đang chuẩn bị nhảy xuống.



Bỗng nhiên ngẩng đầu lên, liền đối diện một đôi mắt lạnh như băng.



"A!"



Nam sinh số một kinh hô một tiếng, con rối giống như là bị nhấn mở công tắc, nhào tới chỗ bọn họ.



Những người chơi đằng sau không thể không ra sức chống cự.



Sức lực con rối lớn đến lạ thường, vũ khí trên tay bọn họ, đều là nửa đường tìm ra, đối phó với con rối rất phí sức.



"Mau đi ra ngoài!"



Có người hét lên.



Nhưng mà nam sinh số một trên cửa sổ giống như bị doạ đến choáng váng, ngồi ở đó không nhúc nhích.



Phía bên ngoài cửa sổ.



Sơ Tranh đứng cách cửa sổ mấy bước nhìn cậu ta từ xa, bên cạnh là Lữ Nguyên đang sợ hãi rụt rè.



Nam sinh số một chỉ ra bên ngoài: "Cô ta... cô ta không chết."



"Ai không chết? Nếu cậu còn không mau đi ra ngoài, thì chúng ta đều phải viết di chúc ở đây đấy!!"



Người phía sau đẩy nam sinh số một, trực tiếp đẩy cậu ta ra ngoài cửa sổ, ngã xuống đất.



Đằng sau là nữ sinh số hai, nhìn thấy người bên ngoài, cũng kinh hô một tiếng.



Mà lần này, người chơi bên trong đều nhìn thấy Sơ Tranh đứng ở bên ngoài.



Vân Thu Thủy cũng nhìn thấy.
Bây giờ thấy có rất nhiều người đến cướp khu vực an toàn với mình, đáy lòng Lữ Nguyên vừa tức vừa gấp.



Con rối một con rồi một con đổ xuống, rầm rầm rần nện trên ván gỗ.



Sơ Tranh rời khỏi gian phòng kia một khoảng cách xa, cô tìm một gian phòng ăn toàn, đẩy cửa ra đi vào.



Lữ Nguyên lập tức đi theo vào.



Sơ Tranh ngược lại không ngăn cản anh ta, chỉ là người phía sau muốn tiến vào, bị Sơ Tranh ngăn lại.



"Cô làm gì thế?"



Sơ Tranh mặt không cảm xúc: "Dựa vào cái gì mà phải cho cậu vào?"



"Con rối sắp đuổi tới, cô để tôi vào đi!"



Sơ Tranh: "Tập thể các người phán tôi tử hình, xác định tôi là Tử Thần, cậu không sợ?"



Biểu cảm của người kia biến đổi.



Người phía sau cũng đuổi theo, trực tiếp bổ nhào vào trên cửa, liều mạng muốn chen vào bên trong.



Sơ Tranh nhìn như không dùng bao nhiêu sức lực, nhưng bọn họ đẩy thế nào cũng không ra.



"Chuyện lúc trước, chúng tôi cũng không muốn."



"Có vấn đề gì chúng ta nói sau, cô cho chúng tôi vào trước đi."



"Tôi bị ép, bọn họ đều chọn cô, tôi sợ mà."



"Cho tôi vào đi, cầu xin cô cho tôi vào đi."



Tất cả mọi người đã đến, Sơ Tranh đột nhiên buông tay, một đám người lập tức tiến vào gian phòng.



Sơ Tranh lặng lẽ nhìn bọn họ, có thể là do Sơ Tranh đứng ở cửa ra vào, người cuối cùng tiến vào cũng không đóng cửa.



Cho nên làm bọn họ bất ngờ chính là Sơ Tranh đột nhiên nghiêng người đi ra ngoài.



Lữ Nguyên hơi sửng sốt, thân thể phản ứng nhanh hơn đại não.



Chờ anh ta kịp phản ứng, đã thấy mình chạy theo Sơ Tranh ra khỏi phòng.



Trực giác của anh ta nói đi theo Sơ Tranh tương đối an toàn.



Người trong phòng không nghĩ tới Sơ Tranh sẽ làm như vậy, đồng thời trừng lớn mắt, còi báo động trong đầu vang lên liên hồi.



Ngay khi bọn họ muốn chạy đi đóng cửa, còn rối đầu tiên đã giết tới cửa.



"..."



Đáy lòng của mọi người đồng thời dâng lên hai chữ.



Xong rồi.



Căn phòng này cũng không có cửa sổ.



Bốn phía đều là tường.



Nếu như đóng cửa lại, dùng thứ gì đó trong phòng chặn cửa, có lẽ còn có thể tránh thoát một kiếp.



Nhưng bây giờ cửa không khóa...



Cô là muốn làm tất cả bọn họ chết hết à!!