Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1507 : Danh sách tử vong (20)

Ngày đăng: 01:41 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Dương Viễn Hàng đề phòng Sơ Tranh, Sơ Tranh lại giống như chỉ là ngẫu nhiên, không có chút ý phòng bị nào.



Mà Dương Viễn Hàng này, cũng hoàn toàn không giống như một tên biến thái.



Kỷ Hữu Đường thì không cần phải nói, vừa nhìn đã biết chính là đồ biến thái.



Còn Tây Mộ thì toàn thân trên dưới đều viết to mấy chữ không kiên nhẫn "đừng có chọc ông đây, đụng một cái là bùng nổ đấy", làm cho người ta nhìn mà e sợ.



Nhưng Dương Viễn Hàng không giống.



Người này...



Cảm giác đầu tiên đem đến cho người ta chính là rất hiền hoà, làm cho người ta rất muốn tin tưởng gã.



Nhìn từ khí chất bên ngoài, hoàn toàn không nhìn ra gã biến thái chỗ nào.



"Chắc hẳn cô cũng biết tôi chứ?" Dương Viễn Hàng đứng đối diện Sơ Tranh.



Tây Mộ biết gã.



Trước đó cô và Tây Mộ cùng nhau biến mất, chắc Tây Mộ đã nói cho cô biết.



Sơ Tranh gật đầu: "Biết."



Trên mặt Dương Viễn Hàng lộ ra một nụ cười rất thân thiện: "Cô không sợ tôi?"



"Tại sao tôi phải sợ anh."



"..."



Chuyện này còn có vì sao?



Biết gã là ai, người bình thường chắc hẳn đều sợ hãi.



Người này đột nhiên chững chạc đàng hoàng hỏi gã vì sao, Dương Viễn Hàng có chút không trả lời được.



"Hình như đồng bạn của cô vứt bỏ cô rồi." Dương Viễn Hàng cười nói.



Sơ Tranh mặt không cảm xúc hỏi: "Cho nên?"



"Tôi cho cô hai lựa chọn." Dương Viễn Hàng không nhanh không chậm cất bước đi theo hình vòng tròn, bao vây vòng quanh Sơ Tranh.



Hai tay Sơ Tranh đút trong túi áo khoác đồng phục, ánh mắt di động theo gã: "Nói nghe một chút."



Để ta nghe một chút xem lựa chọn của biến thái là thế nào!



Học tập một chút!!



Học tập làm người ta tiến bộ!!



【...】 Thứ cho ta nói thẳng, còn có ai biến thái hơn tiểu tỷ tỷ sao!
Sơ Tranh đi đến quầy bên kia, đưa thẻ bài của mình lên.



Đứng trước quầy là một nữ sinh tóc ngắn xinh đẹp, cô ta cười cười với Sơ Tranh, rồi đưa ra một cái hộp hình tròn, phần nắp hộp mở ra, bên trong dường như có gì đó.



Nữ sinh tóc ngắn giọng nói ngọt ngào: "Ngài thu được một cơ hội rút thưởng, mời ngài rút thưởng."



Rút... Rút thưởng?



Chỉ một cái hộp nát như thế, rút thưởng kiểu trực tiếp như vậy?



Không phải loại rút thưởng công nghệ cao kia sao?



Cảm giác thể nghiệm của các ngươi cũng quá kém rồi!!



Đáy lòng Sơ Tranh phun tào mấy lần, mặt lạnh cho tay vào trong tùy tiện rút ra một lá bài.



Trên thẻ bài là người, bị treo ngược... Người treo ngược?



Nữ sinh tóc ngắn lấy hộp về, đưa thẻ thông dụng của phòng nhỏ cho cô.



"Ngài săn giết người chơi tên đỏ thành công, ban thưởng cho ngài hai ngàn điểm tích lũy. Và thời gian nghỉ ngơi của ngài là 360 ngày, xin hỏi ngài có thắc mắc hay ý kiến gì không?"



Sơ Tranh: "Có thì cô có thể giúp tôi giải quyết sao?"



Nữ sinh tóc ngắn mỉm cười: "Không thể đâu."



"Vậy cô hỏi làm gì."



Nữ sinh tóc ngắn tiếp tục mỉm cười: "Chỉ là trình tự bình thường nha."



Sơ Tranh hỏi cô ta: "Trò chơi này của mấy người có thể khiếu nại không?" Cảm giác thể nghiệm quá con mẹ nó kém!



Nữ sinh tóc ngắn: "Ngài có thể khiếu nại với tôi nha."



Sơ Tranh nhìn chằm chằm cô ta: "Có tác dụng gì?"



Nữ sinh tóc ngắn: "Có thể thỏa mãn mong muốn khiếu nại của ngài."



Sơ Tranh: "Mấy người sẽ sửa?"



Nữ sinh tóc ngắn: "Sẽ không nha."



Ý kia rất rõ ràng: Sửa là không thể nào sửa, đời này cũng không thể.



Sơ Tranh: "..."



Chó điên chơi ta à!



Nữ sinh tóc ngắn chờ giây lát, lễ phép hỏi cô: "Ngài còn có vấn đề gì không?"



Sơ Tranh cân nhắc lại, hỏi cô ta: "Nếu tôi giết chết các người, sẽ có hậu quả gì?"



Nữ sinh tóc ngắn mỉm cười nói: "Không có hậu quả gì đâu."