Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1509 : Danh sách tử vong (22)

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Translator: JyKim0: JyKim0



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Không phải là ông chủ của các anh làm đồ ăn ngon hơn sao?"



Sơ Tranh gọi món xong hỏi thanh niên.



"Đúng vậy." Thanh niên gật đầu.



"Vậy để ông chủ của các anh làm cơm đi."



Thanh niên nhìn ông chủ đang ngồi pía đối diện, thấy Tây Mộ không phản đối, cậu ta mới nói: "Nếu để ông chủ làm, cần trả thêm điểm tích luỹ..."



Sơ Tranh không thèm hỏi cần bao nhiêu, rất hào phóng gật đầu: "Ừ."



Tây Mộ nhìn Sơ Tranh mấy giây, rút menu trong tay thanh niên kia, đứng dậy đi về phía sau.



Thanh niên nhanh chóng bám theo, vẫn không quên nói với Sơ Tranh: "Ngài chờ một lát nhé."



-



Tốc độ làm xong đồ ăn còn nhanh hơn tưởng tượng của Sơ Tranh, rất nhanh mấy món ăn đều có đủ.



Tây Mộ tự bưng một khay gà KFC cuối cùng ra, trên người không mặc đồng phục đầu bếp, chỉ xắn tay áo lên.



Người này chẳng giống như vừa làm đồ ăn, mà càng giống như một minh tinh lên sân khấu hơn.



Tây Mộ ngồi xuống chỗ đối diện, bỏ tay áo xuống: "Mời."



Trước tiên Sơ Tranh thử món rau trộn, hương vị khá đặc biệt, hơi lành lạnh, nhàn nhạt vừa miệng.



Sau đó là món nóng, trước đây cô từng gọi một lần, nhưng hương vị hoàn toàn khác biệt.



Mùi vị dường như ngon hơn một tí, nước súp sền sệt, thịt thà tươi ngon.



Chỉ là số lượng hình như ít hơn so với lúc trước.



Cô còn chưa ăn được mấy miếng đã hết rồi.



Tây Mộ khoanh tay dựa vào thành ghế, nhìn Sơ Tranh ăn.



Sơ Tranh nhớ đến một việc, ngẩng đầu hỏi hắn: "Vết thương của anh..."



"Khỏi rồi."



"Nhanh vậy?" Vết thương sâu như thế, làm sao khỏi nhanh vậy được.



Tây Mộ phổ cập kiến thức cho Sơ Tranh: "Phòng nhỏ có phòng điều trị trị liệu vết thương nhanh chóng, chỉ cần không chết, còn một hơi cuối cùng đều cứu được."



"Nơi này tân tiến vậy à?" Còn một hơi cũng cứu được, có kĩ thuật trâu bò như vậy, ra ngoài cũng có thể thống trị thế giới.



Tây Mộ: "Nơi này không thể nhìn nhận bằng lẽ thường."



Vết thương khép lại có thể hiểu được, nhưng để người chơi hồi sinh thì sao?
"Cầm ra xa chút."



"Bữa sau?" Kỷ Hữu Đường dường như có ý định tặng cho Sơ Tranh: "Em gái nhỏ yên tâm, đây chỉ là xương chó, không phải người."



"Chó nhà anh biến dị?"



Trên thân chó làm gì có khúc xương nào như này?



"Thì là biến dị mà, đưa từ trong phó bản game ra." Kỷ Hữu Đường nói.



"..."



Sơ Tranh nhìn chằm chằm Kỷ Hữu Đường



Mặt mày Kỷ Hữu Đường cong cong mỉm cười.



Sơ Tranh buông bát đĩa, lưng hơi ngả về phía sau, tựa vào ghế: "Anh muốn nói cho Tây Mộ biết chuyện này?"



"Em gái nhỏ thật thông minh." Kỷ Hữu Đường khen cô.



Trong phó bản trừ những thứ họ tự mang vào, thì không thể cầm bất cứ thứ gì ra.



Bây giờ Kỷ Hữu Đường lại bảo cầm thứ này từ trong ra...



Như vậy có nghĩa là gì?



Phòng ngự phó bản có vấn đề, hay là trò chơi đang thăng cấp?



"Đáng tiếc anh Tây Mộ không nghe tôi nói." Khuôn mặt Kỷ Hữu Đường tràn ngập thất vọng, cầm lấy khúc xương mà ban nãy nói muốn tặng cho Sơ Tranh, thở dài đi mất.



Sơ Tranh: "..."



Nãy còn bảo tặng ta mà!



Tip số 2 của biến thái: Nói không giữ lời.



"Đúng rồi."



Kỷ Hữu Đường quay lại.



"Em gái nhỏ, trước đó cô giết người kia kiểu gì vậy?"



Tây Mộ cũng chuồn mất, cô chỉ ở lại có một mình, thế mà lại giết được?!



"Liên quan gì đến anh?"



"Chúng ta giao lưu trao đổi một chút đi mà."



Sơ Tranh lạnh lùng: "Không có hứng thú."



"Vậy cô hứng thú với cái gì? Tôi rất quen thuộc chỗ này, có thể dẫn cô đi chơi, trong phòng nhỏ chúng ta là bạn bè mà, dù sao cũng không thể đánh nhau đúng không..."



"Cút."



"..."