Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1513 : Danh sách tử vong (26)

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh đi từ trong bóng tối ra ngoài, chuyển đến đường lớn, đứng xa xa nhìn một người bị ríu rít quái ép đến nơi ánh trăng không thể chiếu đến.



Có lẽ người kia chính là vị người chơi mà vừa rồi ríu rít quái ra ngoài, nhưng không bắt được.



Thành phố lớn như vậy, người chơi không có khả năng đều được thả đến cùng một nơi, xuất hiện ba người chơi, cũng đã tính là nhiều.



Người chơi này nói không chừng chính là nghe thấy tiếng kêu thảm thiết ban đầu nên mới chạy tới.



Sơ Tranh chống vào chiếc xe bên cạnh ngồi lên, chân đạp ở bên cạnh, tay chống đầu gối, nhìn người chơi bên kia đại chiến với ríu rít quái.



Người chơi sinh mệnh ương ngạnh —— vũ khí rất nhiều —— cho nên trong thời gian ngắn ríu rít quái không làm gì được hắn ta.



Có lẽ người chơi trông thấy Sơ Tranh, đột nhiên chạy về phía cô.



Hắn ta đứng trên đường lớn, ánh trăng sáng tỏ, ríu rít quái đứng quanh quẩn ở bên cạnh, không dám đuổi theo ra.



Người chơi phát hiện ríu rít quái không đuổi kịp, còn quay đầu lại nhìn, đại khái không rõ vì sao nó không đuổi theo.



Nhưng bây giờ chạy trốn quan trọng hơn.



Người chơi chạy vội mấy bước tới trước mặt Sơ Tranh, thần tình kích động: "Cuối cùng cũng trông thấy người sống."



Tư thế của Sơ Tranh có chút đẹp trai phóng khoáng, người chơi nhịn không được quan sát cô thêm vài lần.



"Cô chơi đến vòng thứ mấy rồi?"



Đây đại khái chính là một câu chào hỏi quen thuộc trong phó bản.



Sơ Tranh không trả lời hắn ta, chỉ nhìn ríu rít quái bên kia đã theo âm u chạy về phía bên kia, dự định tới.



Người chơi cũng hơi gấp gáp, chỉ vào phương hướng ríu rít quái: "Cô trông thấy những thứ vừa rồi không? Thứ kia rất khó đối phó, trước tiên chúng ta tìm một nơi trốn đi."



"Chúng ta khác biệt trận doanh." Sơ Tranh thả tay xuống, chậm rãi mở miệng: "Không muốn chết, thì phải chạy nhanh lên."



Người đàn ông: "??"



Khác biệt trận doanh?



Vì sao lại khác biệt... khác biệt trận doanh!!



Trong đầu người đàn ông bỗng nhiên quẹo góc, người chơi ở đây chỉ có hai phe.



Người chơi bình thường, và người chơi Tử Thần.




Kỷ Hữu Đường đã làm gì!!



Xe ba gác của Kỷ Hữu Đường đã đến trước mặt Sơ Tranh, anh ta cười hì hì nói với cô: "Em gái nhỏ, lên xe nha, kỹ thuật lái xe của anh đây rất tốt. Nhanh! Mang cô bay!"



"Không cần." Sơ Tranh mặt không cảm xúc cự tuyệt.



Ta thấy mi là muốn kéo ta theo làm bia đỡ đạn thì có!



"Đừng khách khí như vậy nha, sẽ không hại cô đâu." Kỷ Hữu Đường vỗ ngực cam đoan, lấy giọng điệu của ông chú kỳ quặc dụ dỗ trẻ con: "Tôi thề, nếu tôi hại cô, Tây Mộ sẽ chết không yên lành!"



"..."



Mi hại ta mắc mớ gì đến Tây Mộ?



Sơ Tranh từ chối lên xe, ríu rít quái bên kia đã đến hai bên đường.



Kỷ Hữu Đường biết đại khái bọn nó sợ ánh trăng, cho nên kỳ thật anh ta cũng không nóng nảy, trực tiếp trò chuyện với Sơ Tranh: "Em gái nhỏ, tôi phát hiện một chuyện thú vị, cô có đi không?"



Đuôi lông mày Sơ Tranh cũng không nâng lên chút nào, giọng điệu lãnh đạm: "Đi chết?"



Sắc mặt Kỷ Hữu Đường nghiêm nghị thanh minh: "Tôi không phải loại người như vậy."



Sơ Tranh liếc anh ta một cái: "Anh là người?" Mẹ nó mi là đồ biến thái, trước đó còn muốn hại chết ta! Ta còn nhớ kỹ đấy!



"Em gái nhỏ sao lại mắng chửi người thế kia?"



Sơ Tranh đúng lý hợp tình hỏi: "Chữ nào của tôi mắng chửi người?" Mi tìm được, Tây Mộ tự sát cho mi xem!



"..."



Kỷ Hữu Đường nghĩ lại ba chữ kia một lần, mặc kệ là tách ra hay là hợp lại với nhau, thì hình như cũng không tính là...



"Cô thật sự không đi à?" Kỷ Hữu Đường không xoắn xuýt, lại cười hì hì hỏi cô: "Cô không đi sẽ hối hận đó."



Sơ Tranh mặt không cảm xúc nói: "Tôi đi mới hối hận."



Kỷ Hữu Đường: "Sao lại thế, tôi nói cô nghe, tuyệt đối thú vị."



Kỷ Hữu Đường chỉ thiếu giơ tay thề, đáy lòng Sơ Tranh càng cảnh giác, lừa gạt cô đi như thế, chắc chắn có quỷ! Ta mới không đi đâu!



"Anh anh anh!!"



Ríu rít quái ở hai bên đường chuyển động tới lui, muốn vọt tới đường phố, lại không dám lắm.



Kỷ Hữu Đường nhìn sang bên kia vài lần, ánh mắt lại rơi trên người Sơ Tranh, sau khi nhìn đi nhìn lại mấy lần, đôi mắt anh ta hơi nheo lại, sâu xa hỏi: "Em gái nhỏ, cô là người chơi Tử Thần à?"