Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1518 : Danh sách tử vong (31)

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Một bên khác của thành thị.



Sơ Tranh quan sát hoàn cảnh xung quanh, vô cùng hoài nghi Kỷ Hữu Đường muốn giết chết bọn họ ở đây.



Sơ Tranh thả chậm hai bước, đi song song với Tây Mộ: "Tại sao anh lại muốn đến đây với hắn?"



"Tại sao cô lại muốn đến đây với hắn?" Ánh mắt Tây Mộ nhìn thẳng về phía trước, có chút không rõ ý vị hỏi lại.



Dưới đáy lòng Sơ Tranh trợn mắt trừng một cái: "Anh muốn đến nên tôi mới đến."



Bằng không thì ta đã sớm xử lý hắn rồi!



"Tôi không đến, thì cô sẽ không đến?"



"Nói nhảm." Anh là thẻ người tốt, anh không đến tôi đến làm gì? Thẻ ở đâu người ở đấy!



Tây Mộ liếc nhìn cô một cái, không nói gì thêm.



Quan hệ của Kỷ Hữu Đường và hắn, không thể nói là hoàn toàn đối địch, bởi vì trước đó bọn họ chỉ động thủ một lần, ai cũng không làm gì được ai.



Có đôi khi cũng sẽ có hợp tác, nhưng bọn họ đều vừa nhìn đã thấy chán ghét nhau.



Anh không thích tôi, tôi cũng chán ghét anh.



Đừng nhìn Kỷ Hữu Đường này mở miệng là một tiếng anh Tây Mộ mà nhầm, không chừng trong lòng đang suy nghĩ làm sao rút gân lột da hắn, ác độc lắm đấy.



Kỷ Hữu Đường ngân nga một giai điệu không biết tên, cà lơ phất phơ đi ở phía trước, thấy hai người đi chậm rãi, lên tiếng thúc giục: "Anh Tây Mộ, em gái nhỏ, hai người đi nhanh chút đi."



"Rốt cuộc cậu phát hiện ra cái gì rồi?" Trong giọng nói của Tây Mộ đều là vẻ không kiên nhẫn.



Kỷ Hữu Đường ngoái đầu cười một tiếng: "Trông thấy là biết rồi. Đúng rồi, mấy người phát hiện ra cái gì rồi?"



Sơ Tranh và Tây Mộ phát hiện mấy cái phòng thí nghiệm ở tòa nhà kia, bên trong phát hiện tiêu bản của những ríu rít quái đó.



Tiêu bản và ríu rít quái bây giờ không có gì khác biệt, rõ ràng sau khi xảy ra chuyện bị bắt lại nghiên cứu.



Ngược lại còn phát hiện mấy bình chất lỏng kỳ quái, phía trên đánh dấu là "thuốc giải", cũng không biết là thuốc giải gì.



Còn tìm được một phần bản đồ, không phải bản đồ thành thị, phía trên đánh dấu một chút con số kỳ kỳ quái quái, lấy được tới tay nhưng hoàn toàn xem không hiểu.



Tây Mộ chọn lấy những chuyện không quá quan trọng qua loa Kỷ Hữu Đường.



Rõ ràng Kỷ Hữu Đường hiểu được, nhưng anh ta cũng không quá so đo, lộ ra bộ dáng đặc biệt dễ nói chuyện.



"A, đến rồi."



Kỷ Hữu Đường chỉ vào tường cao trước mặt.



Tường cao tầm hơn ba thước, đứng ở bên ngoài hoàn toàn không nhìn thấy bên trong có gì, cũng không trông thấy thứ như cửa.
Sơ Tranh thuận thế vớt hắn về: "Anh nắm tôi trước."



Tây Mộ: "!"



Tây Mộ đại khái là muốn bùng nổ, toàn thân trên dưới đều tràn ngập hỏa khí.



Lữ Nguyên đằng sau cũng không dám thở mạnh, tận lực giảm cảm giác về sự tồn tại của mình xuống.



"Anh Tây Mộ, em gái nhỏ, hai người có muốn ôm ôm ấp ấp cũng phải chọn nơi chứ?"



Giọng nói của Kỷ Hữu Đường từ phía dưới truyền đến.



Sắc mặt Tây Mộ có chút khó coi, dùng ánh mắt ra hiệu Sơ Tranh buông mình ra, nhưng Sơ Tranh lại ôm hắn đi xuống dưới.



Đại khái là có Sơ Tranh đỡ, dưới chân Tây Mộ mặc dù vẫn còn hơi trơn trượt, nhưng người lại rất vững vàng.



Tây Mộ cũng có chút tò mò, sao cô ổn định được như thế...



Kỷ Hữu Đường đã đứng ở bậc thang dưới cùng, đang nhìn bọn họ xuống, trong ánh mắt nồng đậm nghiền ngẫm và hứng thú.



Tây Mộ bị anh ta nhìn lại càng thêm táo bạo.



Đi đến bậc thang, hiện ra trước mặt bọn họ chính là bốn lối đi.



Mỗi lối đi đều giống nhau, mặt đất và trên vách tường đều trải rộng dịch nhờn.



Sơ Tranh nhìn về phía Kỷ Hữu Đường: "Đi bên nào?"



Kỷ Hữu Đường nhún vai, vẻ mặt vô tội: "Em gái nhỏ, tôi lại chưa từng xuống, làm sao tôi biết được."



Sơ Tranh: "..."



Xử lý anh ta đi!



Vì dân trừ hại!



Mỗi ngày đều đang cố gắng làm người tốt!



Lữ Nguyên yếu ớt lên tiếng: "Tôi cảm thấy... Tấm bản đồ trước đó có lẽ sẽ hữu dụng, những dấu hiệu này giống như trên đó."



Lữ Nguyên chỉ vào một ký hiệu hơi mờ trên lối đi.



Anh ta nhớ kỹ cái này... Giống như thứ trên tấm bản đồ kia.



"Bản đồ gì?" Kỷ Hữu Đường nghe một chút đã tóm được trọng điểm.



Sơ Tranh và Tây Mộ đồng thời nhìn về phía Lữ Nguyên.



Lữ Nguyên: "..." Anh, anh ta nói sai sao?!



Tây Mộ nhìn về phía Sơ Tranh đang ôm tay mình, hơi trầm mặc, lấy bản đồ từ trong túi ra.