Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 151 : Người giàu nhất mạt thế (16)

Ngày đăng: 01:28 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Chợ đêm của căn cứ rất náo nhiệt, chỗ này muốn trao đổi gì cũng có, nhưng thiếu nhất là đồ ăn, nước và tinh hạch.



Ở đây, không ai dám tùy tiện lấy đồ ăn ra.



Những người này mà điên lên cướp đoạt, thì có thể giẫm chết mấy người đấy.



"Cô gái, đổi chút gì không?"



Nữ sinh sắc mặt lãnh đạm đứng trước một gian hàng, nhìn chằm chằm vào mấy quyển ngũ tam kia, tâm tình hơi phức tạp.



Ở đây là mạt thế!



Mạt thế a!!



Mạt thế!!



"Cô gái, cái này không xuất bản nữa đâu, cô có thể mua để cất giữ, chờ tận thế qua đi, giá trị sẽ tăng lên gấp bội đó." Đối phương thấy Sơ Tranh nhìn chằm chằm vào mấy quyển sách, thì lập tức đề cử.



"..." Còn thật biết cách làm ăn."Anh cảm thấy mạt thế sẽ đi qua à?"



"Ha ha, sống phải có chút hi vọng chứ." Người kia rất lạc quan: "Cô gái, hay là? Tôi đổi một gói mì ăn liền nha."



Sơ Tranh cảm thấy bây giờ tương đối thích hợp —— vào nghề chỉ đạo năm năm mạt thế ba năm diệt vong.



Sơ Tranh lắc đầu, cô cầm một thứ nhìn có vẻ đáng tiền lên, nhưng ở mạt thế thì nó còn chẳng bằng một cái bánh mì, ném một viên tinh hạch qua.



Người kia lúc đầu không thấy rõ cái gì ném qua, chờ đến khi phát hiện Sơ Tranh ném tinh hạch, thì bỗng nhiên che tinh hạch lại, lấm la lấm lét nhìn sang hai bên.



Thấy người xung quanh không chú ý đến bên này, thì nhanh chóng thu tinh hạch lại.



Nhịp tim đập thình thịch như gặp được cô gái yêu dấu.



Tinh hạch nha!



Có thể đổi được rất nhiều đồ ăn!



Quá kích thích!



Giống như sợ Sơ Tranh đổi ý, người kia dọn dẹp đồ đạc rồi chạy mất, để lại Sơ Tranh mờ mịt đứng đó.



Chạy gì chứ?



Cô có cướp của hắn đâu.



Sơ Tranh dự định lần sau bắt được thẻ người tốt, thì sẽ đưa thứ này cho hắn.



Mặc dù không biết vì sao, nhưng vừa nhìn đã thấy rất xứng đôi với hắn.




Đồ ăn đưa lên là thịt còn tươi, không nhiều lắm, chắc là động vật hoang dã, và rau củ tươi mới.



Bây giờ là thời kỳ mạt thế nên thực vật gần như đã chết hết, tiết trời nóng bức, nước còn không đủ cho người uống, nên căn bản không có cách nào trồng được rau.



Ở chỗ này mà có thể nhìn thấy rau quả tươi mới, thì đắt cũng là chuyện bình thường.



Lúc này Sơ Tranh đang ở tầng hai, có thể nhìn thấy đại sảnh phía dưới.



Một đoàn người từ bên ngoài tiến vào, những người này vừa vào, không khí trong đại sảnh dường như cũng biến đổi.



Sơ Tranh ghé vào lan can, mặt không cảm xúc nhìn xuống phía dưới.



Đây không phải là... Ừm... Những người đi tìm nguyên chủ kia à?



Ninh Ưu còn chưa ở cùng đám người này à?



Tiến triển chậm thế?



Không được nha!



Sơ Tranh vừa nghĩ đến Ninh Ưu, liền thấy Ninh Ưu chạy từ bên khác qua, vội vàng ra ngoài.



"Ôi..."



Người phục vụ đụng phải Ninh Ưu, Ninh Ưu nói xin lỗi, rồi giống như có việc gấp, vội vàng rời khỏi.



"Ôi, tiểu thư, cô làm rơi đồ này!"



Người phục vụ nhặt đồ trên đất lên, bây giờ loại vậy này còn không bằng một ổ bánh mì, không có gì tốt cả.



Hơn nữa người có thể đến được đây ăn cơm, thì nhất định phải có chút bản lĩnh, người phục vụ cũng không cần thiết phải gây thêm phiền toái.



【 Tiểu tỷ tỷ! Nhanh lên a! Đừng để Ninh Ưu đạt được mục đích! 】



Sơ Tranh không có động tác gì.



Nhìn một người trong đám người phía dưới nhận lấy ngọc bội trong tay người phục vụ, rồi nói gì đó với người phục vụ, người phục vụ gật đầu rời đi.



Sau đó đám người kia cũng không vào nhà hàng nữa, mà trực tiếp cầm đồ vật rời đi.



Nhìn dáng vẻ có lẽ là đuổi theo Ninh Ưu.



Nếu như Ninh Ưu thông minh hơn một chút, thì sau khi rời khỏi đây sẽ nhanh chóng biến mất, để đám người này đi tìm cô ta, giảm thiểu hiềm nghi của mình xuống mức thấp nhất.



Hiển nhiên Ninh Ưu quả thực rất thông minh, khi Sơ Tranh ra ngoài thì thấy có người đứng bên ngoài, dừng như đang chờ đợi gì đó.



Sơ Tranh không đi qua nhận thân, mà trực tiếp rời khỏi chỗ kia.



Nếu bây giờ cô đi qua nói cho mấy người kia biết, mình mới là chủ nhân ngọc bội, vậy nhiều lắm cũng chỉ làm cho đám người kia cảm thấy mình tìm nhầm người mà thôi.