Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1520 : Danh Sách Tử Vong (33)

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh cũng không lập tức sử dụng "ma thuật sư" để đổi, mà cất thẻ đi.



Thân phận Tử Thần của cô, bây giờ còn rất hữu dụng.



Mấy người tiếp tục đi lên phía trước.



Kỷ Hữu Đường đi ở phía trước, tốc độ của anh ta hơi nhanh, rẽ một cái người đã không thấy tăm hơi.



"Anh —— "



Âm thanh của ríu rít quái quanh quẩn trong đường hầm, giống như bị người chọc giận.



Sau đó là tiếng ríu rít quái bò trên mặt đất, đi về phía bọn họ bên này.



"Anh Tây Mộ cứu mạng với!!" Giọng nói của Kỷ Hữu Đường cũng vang lên theo, anh ta nhanh chóng chạy từ bên kia về, vẻ mặt thất kinh.



Nếu như không phải được chứng kiến thủ đoạn của anh ta, thì Sơ Tranh cũng muốn tin rồi.



"Anh!!"



Ríu rít quái đuổi theo anh ta lao từ chỗ ngoặt ra, giương nanh múa vuốt nhào về phía bọn họ.



Có thể là phát giác được Sơ Tranh là đồng loại, nhóm ríu rít quái lách qua cô, chỉ công kích ba người Kỷ Hữu Đường, Tây Mộ, và Lữ Nguyên.



Lúc ở bên ngoài, bọn họ đứng chung một chỗ với mình, nên sẽ không bị công kích.



Bây giờ lại không được...



"Bên này."



Tây Mộ hất mấy con ríu rít quái ra, hô lên một tiếng với Sơ Tranh.



Mấy người cấp tốc chạy về phía lối kia, Kỷ Hữu Đường rơi ở phía sau, giải quyết hết ríu rít quái đuổi theo, khi đi ngang qua một cánh cửa, trơn tru đẩy cửa qua đóng lại.



"Phù..."



Kỷ Hữu Đường thở phào.



Nhưng mà cùng lúc với khi một hơi kia hạ xuống, cánh cửa kia vang "rầm" một tiếng, bị ríu rít quái hợp lực phá tan.



Kỷ Hữu Đường: "..."



"Anh!!"



-



Phòng thí nghiệm dưới đất thông suốt bốn phương, mặc kệ chạy hướng nào, đều có thể gặp được ríu rít quái.



Ríu rít quái phát hiện địa bàn bị xâm lấn, cũng không để lại lực lượng dư thừa tiến hành vây quét.




Sơ Tranh: "Anh đi chịu chết?"



"..."



-



Sơ Tranh vòng qua chính diện ríu rít quái, phát hiện con hàng này thật sự đang ngủ, một chút cảm giác nguy cơ cũng không có.



Sơ Tranh giơ tay, ngón tay vừa động, ríu rít quái bỗng nhiên mở mắt ra.



Con ngươi yếu ớt đối đầu với ánh mắt Sơ Tranh, một giây sau con ngươi ríu rít quái co rụt lại, "tay" to lớn vung về phía Sơ Tranh.



Thân thể Sơ Tranh bỗng nhiên nhảy về phía sau.



Má ơi!



Ngươi không lễ độ như thế sao?



Tốt xấu gì ta cũng coi như quân bạn của ngươi, đi lên liền động thủ rồi!



"Tay" ríu rít quái đảo qua tạp vật chồng chất trên mặt đất, vang lên một trận ào ào, tạp vật rơi lả tả dưới đất.



"Anh —— "



Ríu rít quái nổi giận gầm lên một tiếng, âm thanh bén nhọn chói tai, giống như có thể xuyên phá màng nhĩ người ta.



Cả người nó cử động, hình thể to lớn, trong nháy mắt làm cho toàn bộ không gian trở nên nhỏ hẹp.



Sơ Tranh vừa tránh đi công kích của ríu rít quái, vừa thả ngân tuyến ra.



Ngân mang chớp lên, quấn lên tứ chi to lớn của ríu rít quái, dần dần lan tràn trên người nó.



Kỷ Hữu Đường và Tây Mộ thừa dịp ríu rít quái bị Sơ Tranh hấp dẫn lực chú ý, từ phía sau công kích nó.



Ríu rít quái bị ba mặt vây công, lửa giận ngập trời, tứ chi quét lung tung dưới mặt đất, cái đuôi móc câu hất ngược lên như con bọ cạp, không ngừng đâm về phía bọn họ.



"Đoàng đoàng đoàng —— "



Đạn bắn vào trên người nó, không có bất kỳ tác dụng gì, căn bản không xuyên thấu qua da của nó được.



Công kích vật lý bình thường, đối với nó cũng không cách nào tạo thành tổn thương quá lớn.



Tây Mộ lui đến bên ngoài, lật ra một tấm thẻ bài đạo cụ, thẻ bài đạo cụ bay lên trên trời, ánh sáng dữ dội bắn từ trong thẻ bài ra, bao phủ ríu rít quái lại.



"Ầm ầm —— "



Ánh sáng nổ tung, khói đen mang theo mùi vị khác thường dâng lên.



Trong khói mù, ríu rít quái phẫn nộ dùng tứ chi đập xuống mặt đất.



"Anh... Anh anh anh!!"