Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1539 : Tiên Môn Nội Ứng (8)

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Editor: Yuuri: Yuuri_Yy



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Diệp Lạc tu dưỡng hơn một tháng, đã gần như khỏi hẳn, Thiên Tịnh Phong cũng khôi phục yên tĩnh.



"Sư tỷ, thì ra ngươi ở đây."



Diệp Lạc yểu điệu đi tới, ngửa đầu nhìn Sơ Tranh đang ngồi ở trên tường rào.



Sơ Tranh rũ mắt nhìn ả.



Diệp Lạc đột nhiên đối diện với ánh mắt của Sơ Tranh, đôi con ngươi kia thanh lãnh, giống như một tầng băng sương vừa ngưng kết ở đầu mùa đông, hàn khí bức người.



Người trước mặt này, rõ ràng vẫn là dáng vẻ quen thuộc kia, nhưng cảm giác đem đến cho ả lại có chút không giống.



Quá lạnh.



Ánh mắt, biểu cảm...



Ngay cả quanh thân cũng lộ ra hơi lạnh.



Diệp Lạc thu liễm tâm tình rất nhanh: "Sư tỷ, làm ta tìm ngươi rất lâu."



Thiên Tịnh Phong lúc này không có người khác, giọng điệu của Diệp Lạc cũng không chút che giấu, tràn ngập địch ý đối với cố.



Sơ Tranh gác chân lên bên cạnh, chống cùi chỏ lên đầu gối, tay nâng mặt: "Tìm ta làm gì, để ta đánh ngươi sao?"



Giọng nói của cô rất bình tĩnh, Diệp Lạc có thể nghe ra được phách lối và cuồng vọng ở bên trong.



Một tháng này không gặp cô.



Xảy ra chuyện gì?



Không nghe nói có phát sinh đại sự gì mà.



Đáy lòng Diệp Lạc tràn đầy nghi hoặc.



Diệp Lạc tạm thời đè điểm nghi hoặc này xuống, nói với Sơ Tranh: "Sư tỷ, con Yêu Linh kia, là ngươi tìm đến?"



Lúc ấy thân thể Diệp Lạc không động đậy được, cảm giác kia ả rất rõ ràng.



Vừa để hai con Yêu Linh kia đi tìm cô, thì ả xảy ra chuyện, làm sao có chuyện trùng hợp như vậy được?



Chỉ là Diệp Lạc nghĩ mãi mà không rõ, cô làm thế nào để con Yêu Linh kia đến làm hại mình được.



Nghe các trưởng lão nói, con Yêu Linh kia có chút kỳ quái...



Bây giờ thân thể ả còn chưa khỏi hoàn toàn, không có cách nào sử dụng bất cứ pháp thuật gì.



Hết thảy những chuyện này đều do cô giở trò quỷ.



Đáy lòng Diệp Lạc càng hận Sơ Tranh hơn.



Sơ Tranh đương nhiên sẽ không thừa nhận: "Không có chứng cứ ngươi không nên nói lung tung."



Chính là ta tìm đấy, ngươi đánh ta đi!



Sơ Tranh không thừa nhận, Diệp Lạc cũng không kỳ quái.
Diệp Lạc giật mình, nhưng rất nhanh liền trấn định lại.



"Sư tỷ."



Ả mỉm cười.



"Ta vừa nhìn thấy một người khá giống ngươi, không nghĩ tới thật sự là sư tỷ."



Sơ Tranh không đi theo mạch suy nghĩ của Diệp Lạc, rất không khách khí nói: "Ngươi bám theo ta lâu như vậy, muốn làm gì?"



Theo đuôi nhóc đáng thương yếu ớt bất lực như ta, chắc chắn không có ý tốt!



"..."



Diệp Lạc bị chẹn họng, thật lâu sau mới nói: "Ta không đi theo ngươi."



Diệp Lạc làm một con vịt chết mạnh miệng, không chịu thừa nhận.



Sơ Tranh cũng không thèm để ý, đột nhiên giơ tay đè chặt cánh tay Diệp Lạc.



Tay của cô hơi lạnh, cách vải áo Diệp Lạc cũng có thể cảm giác được, đáy lòng tự dưng dâng lên một cảm giác lạnh lạnh.



Diệp Lạc bất động thanh sắc muốn tránh khỏi Sơ Tranh: "Sư tỷ, ngươi..."



Sơ Tranh kéo người qua: "Không phải ngươi muốn đi theo ta sao?"



"Sư tỷ, ta không đi theo ngươi... A..."



Diệp Lạc bị Sơ Tranh kéo lên phía trước.



Lực tay Sơ Tranh cực kỳ lớn, Diệp Lạc cảm thấy cánh tay cũng sắp không còn là của mình nữa.



"Sư tỷ, ngươi làm gì vậy, thả ta ra."



"Sư tỷ!"



"Sơ Tranh!"



Diệp Lạc tức giận đến mức gọi thẳng tên cô ra.



"Đừng ồn ào, để cho người ta nghe thấy thì không tốt."



Diệp Lạc: "..."



Diệp Lạc đỏ mặt lên, muốn sử dụng pháp thuật, kết quả phát hiện hoàn toàn không sử dụng được.



Yêu khí trong thân thể mặc dù đã được thanh trừ, nhưng tạm thời vẫn rất suy yếu.



"Yên tâm, ta sẽ không làm gì ngươi đâu." Giọng nói của Sơ Tranh từ phía trước truyền đến: "Ta là người tốt."



Diệp Lạc: "??"



*



Nhóm Tiểu Khả Ái, vé tháng nha ~



Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu vé tháng~~



Vì Tranh gia xông lên~~