Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1554 : Tiên môn nội ứng (23)

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Ngươi biết điều này nói rõ cái gì không?"



Yêu áo đen nhịn đau: "Nói rõ cái gì?"



Sơ Tranh: "Ngươi quá yếu."



Yêu áo đen: "..."



Ngươi đánh ta coi như xong, giờ ngươi còn nhục nhã ta!!



Đều là đồng loại, có cần phải như thế không?



Ầm ầm ——



Mặt đất đột nhiên chấn động, Sơ Tranh xém chút không đứng vững được.



Trong địa cung, bụi đất rào rào rơi xuống, đồ vật xung quanh lay động không thôi.



Yêu áo đen giống như đã đợi được cái gì đó, lên tiếng, kéo ra một nụ cười quỷ dị: "Cho dù ngươi bắt được ta thì sao, bây giờ hết thảy đều đã xong rồi."



Sơ Tranh giữ vững thân thể: "Có ý gì?"



"Ha ha ha..."



Tiếng cười kia của yêu áo đen bén nhọn quỷ dị, truyền đến chỗ sâu trong địa cung, lại từ từ truyền về.



Sơ Tranh khom người túm lấy cổ áo yêu áo đen, giữa lông mày chứa đầy khí thế băng lãnh hung hãn: "Ngươi còn làm gì nữa?"



"Ha ha ha ha..." Yêu áo đen chỉ cười, cười đến sắp không thở nổi, gã mới dừng lại.



Yêu áo đen mặt mũi âm trầm: "Chắc hẳn Đông Lẫm kia ở phía trên, hắn sẽ phải giúp ta mở phong ấn, cho dù ta chết thì sao, không phải những Yêu Linh này cũng sẽ đi ra sao? Nhiều người như vậy chôn cùng ta, ta cũng không uổng công."



Sơ Tranh: "..."



"Không phải những nhân loại kia cảm thấy mình rất thông minh, rất lợi hại sao? Cuối cùng còn không phải bị ta lừa à, ha ha ha ha..."



Yêu áo đen cười vang một trận, ánh mắt như chó sói tham lam nhìn về phía Sơ Tranh: "Ngươi liên thủ với ta, chờ ta leo lên bảo tọa Yêu Vương, ta chia cho ngươi nửa giang sơn, thế nào?"



Sắc mặt Sơ Tranh trầm lãnh: "Không phải ngươi không sợ chết?"



"..."



Sao gã có thể không sợ.



Vừa rồi chỉ là kế sách thôi.



Sơ Tranh cân nhắc tỉ mỉ mấy câu kia của yêu áo đen, dường như nghĩ đến cái gì đó, trực tiếp quay người đi trở về.



"Này, ta có thể ăn được chưa?" Yêu Linh ở phía sau hô.



"Tùy ngươi."
Ầm ầm ——



Lắc lư càng thêm lợi hại.



Đám người cảm thấy những khí tức đen kịt phía dưới đang tuôn lên, giống như còn có thể nghe thấy tiếng Yêu Linh gào thét.



Có người đổi sắc mặt.



"Phong ấn... Hình như bị phá rồi!!"



Tiếng gào thét của Yêu Linh không ngừng mở rộng, tất cả mọi người đều nghe thấy được, vô cùng rõ ràng.



"Không được! Mọi người không được phân tâm!!" Tông chủ Vân Tông hét lớn một tiếng.



Phía dưới đám khí đen kịt kia phun trào, lấy tốc độ cực nhanh, vọt lên phía trên đỉnh ——



Ngay khi mọi người cho là sẽ phải nhận xung kích, đám khí đen kia lại bỗng nhiên chìm xuống, giống như phía dưới có thứ gì đó hút chúng nó về.



Chỉ trong thời gian mấy hơi, toàn bộ ngọn núi sáng tỏ.



Hết thảy đều trở nên yên tĩnh lại.



Không sao?



Chờ giây lát, xác định không có dị thường gì, đám người mới thở phào.



Tông chủ không cho người rút lui, mà để lại một nhóm người trông coi, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, những người còn lại thì hạ xuống đất.



"Chuyện gì xảy ra? Sao người lại chết hết rồi?"



"Còn có người còn sống không?"



"Trước đó không phải trong thư nói chỉ là phong ấn bị nới lỏng thôi sao? Sao lại nghiêm trọng như vậy?"



"Đúng thế, Lục Tông chủ, ngươi đến trước nhất, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."



Lục Tông chủ... Cũng chính là tông chủ Vân Tông, bị mọi người vây quanh, không ngừng hỏi thăm ông rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.



Nhưng mà Lục Tông chủ làm sao biết được, khi ông đến đã như vậy.



Ngay khi mọi người lao nhao thảo luận, có người nhìn thấy nơi xa có người tới.



"Đông Lẫm tiên tôn."



"Đông Lẫm tiên tôn..."



Đông Lẫm mang theo Sơ Tranh đi tới, khẽ gật đầu chào hỏi.



"Phong ấn thế nào rồi?" Có người sốt ruột hỏi.



"Phong ấn chỉ có thể tạm thời ổn định, vẫn không thể..."



Đông Lẫm còn chưa nói xong, liền có người nói: "Cái gì? Không gia cố được phong ấn sao?"