Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1568 : Tiên môn nội ứng (37)

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Trong kế hoạch của Tạ Trần Hiêu, Sơ Tranh hẳn phải có được ký ức truyền thừa, thay gã hoàn thành nhiệm vụ trước mặt, hạ độc, đánh ngã người Vân Tông.



Mà thứ kia, chính là thứ mà Yêu Linh đưa tới.



Tạ Trần Hiêu rất chắc chắn Sơ Tranh có những ký ức kia, nhất định sẽ dựa theo chỉ thị của gã mà làm, nên cũng không xác nhận, trực tiếp dẫn Yêu tộc giết đến tận cửa.



Kết quả...



Sơ Tranh căn bản không đụng vào thứ kia, bây giờ thứ kia còn đang nằm trên Thiên Tịnh Phong.



Sơ Tranh cũng không biết Tạ Trần Hiêu lấy đâu ra tự tin.



Tạ Trần Hiêu bị Sơ Tranh đánh ngã xuống đất, toàn bộ yêu đều không tốt.



Đông Lẫm vốn muốn giúp đỡ, kết quả không cần phải giúp gì cả.



Tiểu đồ đệ... Hình như có chút lợi hại.



Các yêu khác rất nhanh bị người Vân Tông giải quyết hết, dù sao những người này đều khỏe mạnh, không giống như Tạ Trần Hiêu đoán trước.



Cho nên đối phó với những yêu này, cũng không tính là khó khăn.



"Ngươi tên phản đồ này!"



Tạ Trần Hiêu nằm dưới đất, vẫn không quên mắng Sơ Tranh.



Sơ Tranh: "..."



Sơ Tranh khom người xuống, cô vươn tay ra, còn chưa đụng phải Tạ Trần Hiêu, Yêu Linh bỗng xuất hiện ở bên cạnh, ôm lấy cổ Tạ Trần Hiêu, vèo một cái kéo ra thật xa.



"Hì hì ha ha, hắn là của ta nha."



Sơ Tranh: "..."



Đậu... má!



Quá đáng nha!



Đây là ta bắt!!



"Yêu Linh!!"



Không biết là ai rống lên một câu.



Hình ảnh lập tức có chút quỷ dị.



Tất cả mọi người nhìn về phía bên kia, không ai dám vọng động.



Dường như Tạ Trần Hiêu biết Yêu Linh, cũng không có nhiều phản kháng, ngược lại thúc giục nó: "Đi mau."
Diệp Lạc nói: "Đệ tử không hề có nửa câu nói dối, Sơ Tranh là yêu! Hơn nữa... Hơn nữa nàng cùng sư tôn..."



Nhất định phải làm cho cô không có bất kỳ chỗ trống nào mà xoay người!



"Nàng cùng sư tôn cấu kết!"



Lục Tông chủ hoài nghi mình nghe nhầm, lời phía trước Diệp Lạc nói, ông còn có thể tiếp nhận, câu đằng sau là có ý gì?



Đông Lẫm tiên tôn là ai?



Sao có thể cùng đồ đệ của mình cấu kết!



"Diệp Lạc, ngươi biết mình đang nói gì không?" Mặt mũi Lục Tông chủ tràn đầy ngưng trọng: "Đông Lẫm là sư tôn của ngươi!"



"Chính bởi vì ngài ấy là sư tôn của đệ tử, đệ tử mới không thể nhìn sư tôn bị Sơ Tranh dụ hoặc." Diệp Lạc còn rất đại nghĩa lẫm liệt: "Đệ tử tận mắt nhìn thấy trên tay sư tôn và sư tỷ có khế ước đồng sinh mà chỉ đạo lữ mới có thể kết."



Đệ tử bình thường có lẽ không biết khế ước đồng sinh là gì, nhưng Lục Tông chủ và các trưởng lão khác rất rõ ràng.



Loại khế ước kia, nhất định phải là hai người đã từng là phu thê thật sự mới có thể khế ước.



Trái tim Lục Tông chủ có chút không chịu được, nếu không phải ông là tông chỉ một tông, thì bây giờ cũng đã muốn lui xuống rồi.



"Đông Lẫm..."



Đông Lẫm kéo Sơ Tranh, ý tứ bảo vệ rất rõ ràng: "Chuyện này..."



"Sư tôn." Sơ Tranh gọi hắn một tiếng, ra hiệu hắn đừng nói, Đông Lẫm liếc nhìn cô một cái: "Tin ta."



Đông Lẫm hơi chần chờ, không lên tiếng nữa, nhưng cũng không lui lại, mà cùng cô sóng vai đứng đấy.



"Diệp sư muội, ngươi nói ta cùng sư tôn cấu kết là bởi vì khế ước gì đó, ngươi trông thấy rồi?"



"Đúng." Diệp Lạc lấy ra một tờ giấy: "Trên cổ tay ngươi và trên cổ tay sư tôn đều có loại đồ án này. Tông chủ, ngài nhìn xem, đây chính là khế ước đồng sinh?"



Lục Tông chủ nhận lấy tờ giấy kia nhìn một chút, mặc dù vẽ không tường tận lắm, nhưng có thể nhìn ra, đây chính là khế ước đồng sinh.



"Cổ tay thật sao?" Sơ Tranh vung tay áo lên, trực tiếp bày ra: "Ở đâu?"



Diệp Lạc nhớ kỹ chính là tay phải của Sơ Tranh...



Nhưng bây giờ trên tay phải sạch sẽ, ngay cả nốt ruồi cũng không có.



Đáy lòng Diệp Lạc ẩn ẩn bất an, có lẽ là ả nhớ lầm!



Ả lập tức nói: "Tay kia..."



Sơ Tranh đổi một tay khác: "Có sao? Sư tôn ngươi cũng cho xem một chút đi?"



Đông Lẫm rất phối hợp kéo tay áo ra, đồ án khế ước vốn nên tồn tại, lúc này biến mất sạch sẽ.



"Không thể nào..."