Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1575 : Anti-fan vô địch (6)

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Editor: Yuuri: Yuuri_Yy



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh cho là bọn họ sẽ đưa mình đến một nơi hẻo lánh.



Ai biết bọn họ gióng trống khua chiêng đưa cô đến một khách sạn nhìn qua cũng không tệ lắm.



Khách sạn có không ít người đang làm thủ tục nhận phòng, chắc là cùng một đoàn, lúc này nhìn thấy tràng diện bên này, đều dồn dập tránh ra.



Sơ Tranh ngầu lòi đi ở chính giữa, bốn phía đều vây quanh mấy người đàn ông cao to.



Điệu bộ này nhìn thế nào cũng giống như đại ca xã hội đen xuất hành.



Sơ Tranh mặc một thân quần áo phong cách phản nghịch, tóc còn nhuộm màu, thần sắc trên mặt có chút lạnh và hung, cũng rất giống một đại tỷ xuất hành...



"Sao tôi lại cảm thấy chúng ta giống tùy tùng của cô ta vậy?"



Có người nhìn ra vấn đề, nói thầm với người bên cạnh một tiếng.



Không nói không biết, chuyện này vừa nói ra, thật đúng là rất giống.



Cái kịch bản này hình như có chút không đúng...



"Cô ta không sợ sao?"



"Vừa rồi không thấy cô ta lộ ra biểu cảm sợ hãi."



"Biểu cảm của cô ta có thay đổi à?"



"..."



Tất cả đều trầm mặc.



Đến cửa thang máy, mọi người cũng trầm mặc xuống, không nói chuyện nữa.



Hải ca ở căn phòng lớn nhất, các đàn em của gã dẫn Sơ Tranh tới cửa, gõ cửa rồi chờ có người bên trong đáp.



Kết quả một hồi lâu sau cũng không thấy ai mở cửa, cũng không bảo bọn họ đi vào.



Sơ Tranh có chút không kiên nhẫn.



Vu Hàm báo cảnh sát thì làm sao bây giờ!!



Không thể nhanh lên sao?



Thời gian đang gấp đó người anh em à!!



Địa bàn của người khác, khiêm tốn.



Ta nhịn.



Sơ Tranh tiếp tục nhịn thêm ba mươi giây.



Bên trong vẫn không có động tĩnh, mở cửa cần bao lâu? Bên trong có đàn em chứ? Nói chuyện mấy câu, mà có thể lề mề lâu như vậy?



Sơ Tranh nhịn không nổi nữa.



Rầm ——
"Hả?"



"Để tôi giúp hắn đi lừa tiền."



"A?"



Sơ Tranh đi đưa rượu, ông chủ quán bar mấp máy miệng, nửa ngày sau vẫn không lấy lại tinh thần.



Ong...



Ông chủ quán bar lấy điện thoại di động ra, thấy là số lạ, trực tiếp cúp máy.



Qua vài giây sau, ông lại ấn mở lên, cẩn thận nhìn dãy số kia, khá quen...



Ba giây sau, ông chủ quán bar gọi điện lại.



Nhưng mà người bên kia không trả lời.



Gọi tiếp thì bị kéo đen.



Ông chủ quán bar: "..."



Cái đức hạnh gì thế này!



Ông chủ quán bar quay đầu nhìn mấy người xung quanh, đột nhiên giữ chặt một anh chàng: "A Huy, có phải cậu ở tiểu khu Dương Quang không? Thuận đường giúp tôi đưa chút đồ."



A Huy bị gọi lại lắc đầu: "Không đúng, tôi vừa chuyển đến sống ở chỗ bạn gái. Nhưng hình như Trì Sơ Tranh ở chung cư bên cạnh, trước đó tôi có đi cùng chuyến tàu điện ngầm với cô ấy về sau khi tan tầm."



Ông chủ quán bar biểu thị mình biết rồi, chờ Sơ Tranh trở về, kéo cô nói chuyện.



"Lúc tan làm, giúp tôi đưa thứ này đến phòng 3 tầng 5 tòa nhà số 3 của tiểu khu Dương Quang nhé."



"Dựa vào cái gì?"



Sơ Tranh bất thình lình phun ra một câu.



Ông chủ quán bar không nghĩ đến mình sẽ bị từ chối.



Đây là thuận đường.



"Ha ha, cô gái này thật là, tôi là ông chủ của cô, làm một chút chuyện cho ông chủ của mình thì làm sao?"



"Đó là lúc tôi tan tầm rồi." Tan làm rồi không làm việc, từ chối tăng ca, từ chối bóc lột, ta phải theo luật!



Ông chủ quán bar: "Cho cô thêm tiền."



Sơ Tranh: "Tôi lại không thiếu tiền."



"..." Trước đó là ai vì thiếu tiền mà làm ra loại chuyện đó hả!



Ông chủ quán bar nhịn một chút: "Bây giờ tôi cho cô tan làm?"



Sơ Tranh cân nhắc, cảm thấy coi như có lời: "Được."



Ông chủ quán bar: "..."



Ông nhặt thứ đồ gì thế này.



Thảo nào cha ruột của cô tức đến như thế.