Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1578 : Anti-fan vô địch (9)

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Editor: Yuuri: Yuuri_Yy



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh chen vào trong đám người, An Tịch bị người nắm cổ áo, vung quyền đánh tới.



Sơ Tranh muốn đi qua, An Tịch đột nhiên quơ lấy bình rượu bên cạnh, đập xuống đầu người kia.



Choang ——



Có lẽ người kia bị đập đến đần cả người, giữ nguyên tư thế kia mấy giây.



Gã chậm chạp giơ tay sờ lên đầu mình.



Máu tươi theo thái dương chảy xuống.



Người kia đưa tay đến trước mặt nhìn, biểu cảm trên mặt biến đổi, tiếp đó cả người đổ xuống đất.



"A!"



Có cô gái nhát gan hét ầm lên.



Sơ Tranh: "..."



Đậu... má!



Thẻ người tốt chưa hắc hóa cũng trâu như vậy sao?



Hắn như vậy, ta còn phát huy thế nào nữa!



Ta có thể xử lý gã thêm lần nữa không?



【...】 Tiểu tỷ tỷ ta khuyên cô lương thiện.



-



An Tịch kéo khẩu trang ở dưới cằm lên, che gương mặt kia lại.



Ánh sáng u ám của quán bar ánh lên trong mắt hắn, hoàn toàn tĩnh mịch, giống như vũ trụ mênh mông bị dừng lại trong nháy mắt kia.



"Sao thế!!"



Ông chủ quán bar dẫn theo hai nhân viên phục vụ chui vào.



Ông chủ quán bar không nhìn người trên mặt đất, mà vọt tới trước mặt An Tịch trước, lấy giọng điệu cha già lo lắng cho con mà hỏi: "An Tịch cháu không sao chứ? Có bị thương không?"



An Tịch lui lại, chống vào quầy bar, ngồi ở trên ghế chân cao, lúc này mới chậm rãi phun ra một chữ: "Không."



"Không sao là tốt rồi."



Ông chủ quán bar thở phào.
Lông mày Sơ Tranh nhẹ chau lại: "Có phải người kia đụng chạm vào An Tịch không?"



"Chuyện này liên quan gì đến cô." Ông chủ quán bar đuổi người: "Đừng hỏi linh tinh, mau đi làm việc đi, nếu không sẽ trừ tiền lương!"



Trừ thì trừ đi.



Ta quan tâm chút tiền lương ấy chắc?



Ta cũng đã dự định thôi việc!



Ông chủ quán bar rời đi mấy bước, cũng không cho Sơ Tranh cơ hội hỏi tiếp.



Sơ Tranh ngẩng đầu nhìn trần nhà, cô đi tới phòng giám sát phía sau đại sảnh.



Vừa rồi bảo vệ đã đi ra ngoài, bây giờ phòng giám sát không có ai.



Sơ Tranh tìm tới màn hình giám sát có thể nhìn thấy chỗ xảy ra chuyện, lùi đến khoảng thời gian xảy ra chuyện.



-



Bảo vệ hút một điếu thuốc trở về, đang chuẩn bị mở cửa, cửa phòng đột nhiên tự mở ra, bảo vệ giật mình.



"Ôi, là cô à." Thấy rõ người, bảo vệ thở phào: "Cô tới đây làm gì?"



"Đi nhầm."



Sơ Tranh trấn định đi ra ngoài, trong ánh mắt cổ quái của bảo vệ, biến mất ở chỗ rẽ.



"Sơ Tranh." Vu Hàm chạy từ một bên khác tới: "Ông chủ nói hôm nay chúng ta có thể tan làm sớm, cô đi không? Chúng ta cùng đi."



Có thể tan tầm sớm một chút, Vu Hàm rõ ràng rất vui.



"Ừ."



Vu Hàm chỉ chỉ bên ngoài: "Vậy cô đi thay quần áo đi, tôi ra ngoài chờ cô."



Sơ Tranh vào trong thay quần áo, Vu Hàm đứng ở cửa ra vào đợi cô, thấy cô ra, lập tức tới: "Sơ Tranh, cô có đói bụng không? Muốn đi ăn một chút gì đó không?"



"Cô đói?" Cà thẻ cà thẻ cà thẻ!! Có thể cà thẻ!!



Vu Hàm hơi ngượng ngùng gãi gãi đầu: "Có một chút, hôm nay tôi chưa ăn cơm."



"Đi thôi." Sơ Tranh đút hai tay vào trong túi, động tác tự nhiên lại đẹp trai, giống như từng làm qua vô số lần, không có bất kỳ cảm giác không hài hòa nào.



Vu Hàm nhìn bóng lưng Sơ Tranh, xuất thần mấy giây.



Sao lại có cảm giác Sơ Tranh rất đẹp trai nhỉ!!



Sơ Tranh mời Vu Hàm ăn bữa khuya, Vu Hàm không tranh được với Sơ Tranh, chỉ có thể hung hăng nói cảm ơn.



Sau khi Sơ Tranh thu hoạch hai tấm thẻ cảm ơn, cô đưa người về.