Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1600 : Anti-fan vô địch (31)

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Chỗ An Tịch nuôi một con chó, hầu như ngày nào Sơ Tranh cũng tới.



Ngoài miệng nói là đến thăm hắn, nhưng An Tịch cảm thấy rõ ràng cô đến để vuốt ve chó.



"Nếu không em mang nó về nuôi mấy ngày đi?" An Tịch thử đề nghị.



Tiểu Hồng Hoa rất dễ nuôi, chỉ cần cho ăn là được, cho nên An Tịch cũng không sợ Sơ Tranh không biết nuôi.



Sơ Tranh: "..."



Anh điên rồi sao!



Tại sao ta phải nuôi thứ phiền toái như vậy!



Sơ Tranh đường đường chính chính nói: "Em muốn nuôi anh."



Choang ——



Cái ly trong tay An Tịch trực tiếp đập xuống đất, nước cũng vung đầy đất.



An Tịch hoảng hốt đứng lên, tìm đồ vật dọn dẹp sạch sẽ nước đọng.



An Tịch tránh đi câu nói này của Sơ Tranh, chuyển đến đề tài khác.



Sơ Tranh: "..."



Ba lần rồi!



Không có lần sau!



Sơ Tranh mặt không cảm xúc sờ Tiểu Hồng Hoa một lát, đợi đến lúc trời tối, đứng dậy rời đi.



Tiểu Hồng Hoa lưu luyến không rời đưa cô ra tới cửa, An Tịch bảo Sơ Tranh chờ một chút, hắn trở về phòng lấy hai cây kẹo que đưa cho cô.



Sơ Tranh: "..." Ăn kẹo cái gì! Trẻ con mới ăn kẹo!



Sơ Tranh nhét kẹo vào trong túi, trước khi An Tịch kịp phản ứng, kéo hắn hôn một cái, sau đó tiêu sái rời đi.



An Tịch: "..."



Thật lâu sau An Tịch mới sờ lên nơi bị Sơ Tranh hôn qua, chậm chạp đóng cửa lại.



-



Cuối tháng mười hai, gió lạnh thấu xương.



Sơ Tranh đứng trong gió, tâm tình u buồn nhìn về nơi xa.



Trời lạnh như vậy không ở trong nhà nằm làm con cá muối, thẻ người tốt lại muốn hẹn cô ra ngoài, quả thực là điên rồi!



Hơn nữa hắn còn đến muộn!



Có quan niệm thời gian không?
Bây giờ đột nhiên làm ra một màn như thế?



An Tịch thấy Sơ Tranh không nói lời nào, trái tim nhấc lên đến cổ họng, điên cuồng nhảy thình thịch không ngừng.



An Tịch khẩn trương đến mức giọng nói cũng hơi phát run: "Em đồng ý không?"



Toàn bộ không gian yên lặng đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.



Không khí dường như cũng ngưng trệ xuống.



Không biết qua bao lâu, cô gái đối diện mặt không cảm xúc "ừ" một tiếng.



Thần sắc của An Tịch đầu tiên là buông lỏng, sau đó lộ ra nét mặt tươi cười, có chút bối rối lấy từ trong túi ra một cái hộp mở ra: "Vậy anh... Có thể đeo lên cho em không?"



Trong hộp đặt một chiếc nhẫn, kiểu dáng khá đặc biệt, giống dây leo quấn quanh, phía trên có một viên kim cương nhỏ.



Trước đó vì hắn đi lấy chiếc nhẫn này nên mới chậm trễ thời gian.



"Có thể."



Ánh mắt An Tịch hơi sáng lên, lập tức lấy chiếc nhẫn ra, đeo vào cho Sơ Tranh.



An Tịch đứng dậy, giơ tay ôm lấy người trước mặt.



Bốn phía nhẹ vang lên vài tiếng "bành bành", pháo giấy rơi xuống từ trên không, tia sáng dần sáng lên, thân ảnh của hai người như ẩn như hiện trong pháo giấy bay đầy trời.



Chờ Sơ Tranh và An Tịch ngồi xuống, quản lý đưa một cái USB tới.



"Đây là gì?"



"Lưu giữ kỷ niệm." An Tịch cất USB vào trong túi: "Lần đầu tiên thổ lộ với em."



Sơ Tranh: "..."



***



Kết thúc năm 2019, cũng kết thúc quyển 8!



Bắt đầu năm mới 2020 bằng 20 chương truyện nhé!



Không biết nói gì hơn, chỉ có thể cảm ơn và chúc mọi người một năm mới vui vẻ hạnh phúc.



Cảm ơn ba bạn editor đáng yêu nhà mình đã giúp đỡ Nhiên rất nhiều (♡ω♡) ~♪



Đây là quyển đầu tiên Nhiên hợp tác với các editor khác, cho nên sai sót và bất đồng trong văn phong là không thể nào tránh khỏi.



Sang năm mới hy vọng mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn.



Quyển mới sẽ có sau mấy ngày nữa, khi nào có Nhiên sẽ thông báo:3



Cảm ơn mọi người, chúc mọi người năm mới vui vẻ ♡



Hạ Lan Tâm Nhiên!



#1/1/2020