Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1611 : Vấn Tiên Hoàng Tuyền (2)

Ngày đăng: 01:42 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh cảm giác thang máy rơi xuống khoảng chừng ba mươi giây, tốc độ rơi nhanh như vậy, ba mươi giây, vậy độ cao này cần bao nhiêu mét?



Rầm ——



Thang máy rơi xuống đất, âm thanh lớn chấn động đến đau cả màng nhĩ, Sơ Tranh một tay tóm lấy Quả Nhân Sâm đang tung bay lên cạnh lại, nhét vào trong túi.



"Sinh vật không biết A·78 cách ngài mười mét." Người máy báo khoảng cách cho Sơ Tranh: "Chủ nhân, nó tới nó tới rồi!!"



"Năm mét."



"Một mét."



Rầm ——



Cửa thang máy vặn vẹo, trực tiếp nứt ra một đường, thứ bên ngoài lại đạp một cái, chỉ trong chốc lát cửa thang máy đã mất đi tác dụng của thân là cửa.



Sơ Tranh mặt không cảm xúc đứng ở bên trong, nhìn sinh vật không biết bên ngoài cửa thang máy.



Đó là một con Tinh Tinh màu đen, thân cao một mét tám, hình thể hùng tráng, chắn ở bên ngoài, toàn bộ không gian dường như cũng nhỏ đi.

Advertisement / Quảng cáo



Một đôi mắt nhỏ đến gần như sắp không nhìn thấy được, quỷ dị nhìn chằm chằm Sơ Tranh.



Nó gầm nhẹ một tiếng, lại nện một quyền trên cửa thang máy, sau đó bỗng nhiên đánh vào phía trong thang máy.



Cơ thể Sơ Tranh nghiêng qua một bên, sượt qua bên cạnh nó, bàn tay bổ vào vị trí hõm vai nó.



Ngân quang lấp lóe, Tinh Tinh dường như phát giác được nguy hiểm, bỗng nhiên lui khỏi bên cạnh Sơ Tranh.



Sơ Tranh thừa cơ đạp một cước đạp nó vào trong thang máy.



Thang máy phát ra một tiếng ken két cũ kĩ, Tinh Tinh bị chọc giận, bỗng nhiên vỗ một chưởng vào dưới đáy thang máy, thân thể nhảy lên một cái.



Lúc này Sơ Tranh đứng ở bên ngoài thang máy, Tinh Tinh đứng trong thang máy, mắt thấy con kia Tinh Tinh sắp xông ra ngoài, ngón tay Sơ Tranh nhẹ nhàng câu trong không khí, thang máy ầm vang đổ xuống, ngăn chặn một nửa thân thể Tinh Tinh.



Tinh Tinh nhe răng trợn mắt gào thét một tiếng với Sơ Tranh, chống đất muốn đứng lên.



Ngón tay Sơ Tranh trượt xuống dưới, đè trên người mình, thang máy kim loại lần nữa nặng nề chìm xuống.



Vèo ——



Phần phật ——



Ngọn lửa màu đen kéo dài từ mặt đất tới, Sơ Tranh lui lại mấy bước, ngân mang hội tụ bên chân cô, ngăn cách những ngọn lửa đó.


Sơ Tranh không thèm nhìn uy hiếp của nó, mò Quả Nhân Sâm ra: "Ta muốn biết tất cả những chuyện nó biết."



Quả Nhân Sâm rung rung lá cây: "Được rồi."



Tinh Tinh: "???"



Lá cây của Quả Nhân Sâm trở nên xanh non hơn trước đó, lúc này đã biến thành màu xanh biếc, Tinh Tinh nhìn chằm chằm nó, lúc đầu vẫn là dáng vẻ hung thần ác sát, nhưng rất nhanh thần sắc trên mặt giãn xuống.



"Thời gian chỉ có năm phút." Quả Nhân Sâm nói với Sơ Tranh nói: "Ngài muốn hỏi điều gì, tranh thủ thời gian."



Cấp bậc của Quả Nhân Sâm thấp hơn chúng nó, năm phút đã là cực hạn.



Sơ Tranh biểu thị biết rồi, Quả Nhân Sâm lập tức lui sang bên cạnh làm bình hoa.



Sơ Tranh đi đến trước mặt Tinh Tinh kia: "Ai sai khiến sau lưng ngươi?"



"Không... Biết." Tinh Tinh trả lời có chút cứng nhắc, giống như vừa học nói chuyện.



"Người phụ trách nơi này là ai?" Sơ Tranh lại hỏi.

Advertisement / Quảng cáo



"Bao Lỗi."



Con ngươi Sơ Tranh khẽ híp một cái, trước đó lúc cô tiến vào, từng nhìn thấy cái tên này trên danh sách nhân viên công tác của nhà tang lễ dán trên tường.



Vì sao nhiều người như vậy mà lại chú ý đến một người như thế à?



Bởi vì tên này ở trên đỉnh Kim Tự Tháp, toàn bộ nhà tang lễ đều do hắn ta phụ trách.



"Hắn là người hay là sinh vật không biết sống nhờ?"



"Sống... Sống nhờ."



"Các ngươi có mục đích gì."



Tinh Tinh không trả lời ngay, trên mặt đầu tiên là một trận dữ tợn, giống như đang phản kháng.



Lá cây trên đầu Quả Nhân Sâm càng thêm xanh biếc, Tinh Tinh gập ghềnh trả lời: "Để bọn chúng... Đều có... Thân thể sống nhờ."



Ánh mắt Sơ Tranh khẽ chuyển: "Bọn nó là sinh vật không biết?"



"Phải."



Đáy lòng Sơ Tranh chìm xuống, Liễu Trọng suy đoán đúng rồi.



"Nơi này đều là thi thể, các ngươi làm sao làm được?"