Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1625 : Khách đến từ thiên ngoại (12)

Ngày đăng: 01:43 30/04/20


Editor: Shu: shu231



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Lâu Hành bị người bao vây, rõ ràng cứ tiếp tục thế này cũng không phải cách giải quyết vấn đề, sẽ gọi tới càng nhiều người của đội thủ vệ hơn, thậm chí là tổ hành động đặc biệt hắn từng chỉ huy.



Cho nên Lâu Hành không hạ thủ lưu tình nữa, bức lui người của đội thủ vệ, cưỡng chế Thanh Đại còn đứng trên sân khấu.



Gần đây Thanh Đại rất hot ở khu hai, trong đội thủ vệ đều có không ít người thích ả.



Thấy Thanh Đại bị áp chế, bọn họ đều ngừng lại.



"Trưởng quan Lâu, anh đừng phạm sai lầm nữa!"



"Trưởng quan Lâu, anh đừng khư khư cố chấp nữa, ở đây đều là người mình, anh theo chúng tôi trở về, chuyện này còn có đường cứu vãn."



Một người lại một người đến khuyên.



Đáng tiếc Lâu Hành cũng không mắc mưu, hắn áp chế Thanh Đại, nhanh chóng lui về phía sau.



Ngay lúc đội thủ vệ muốn đuổi theo, ném ra một viên đạn khói.



Chờ khói tản ra, làm gì còn thân ảnh của Lâu Hành nữa.

Advertisement / Quảng cáo



-



Mãi cho đến khi Lâu Hành rời khỏi quảng trường Thiên Nga.



Xung quanh u ám, khuôn mặt của cô gái kia làm Lâu Hành suýt nữa nhận nhầm.



Nhưng rất nhanh Lâu Hành liền phản ứng lại, đây không phải Sơ Tranh mà hắn biết...



Khuôn mặt của hai người cực kì giống nhau, khí chất lại hoàn toàn không giống.



Lâu Hành bức Thanh Đại đến nơi hẻo lánh không người, lạnh giọng hỏi: "Cô là ai?"



Buổi biểu diễn của Thanh Đại bị phá hư, bây giờ còn bị người áp chế, đáy lòng ả đè nén một cỗ lửa giận, xung quanh không có ai lại vừa đúng ý ả.



Khuôn mặt vốn đang kéo căng của Thanh Đại buông lỏng, tiếng nói ngọt ngào: "Tôi là Thanh Đại, anh không biết tôi sao?"



Đàn ông mà, ai mà chả thích ả như thế.



Đoạn thời gian này, ả đã mò thấu tính nết của mấy người này rồi.



Lâu Hành: "..."



Có chút quen tai.



Hình như từng nghe ở đâu đó rồi.


Thanh Đại: "..."



Mạng lớn...



Chịu công kích như vậy mà cô vẫn không chết...



Quả thật là mạng lớn.



Sơ Tranh từ trên cao nhìn xuống Thanh Đại, không nặng không nhẹ nhấn rõ từng chữ: "Không thể giết cô, thật đáng tiếc."



Thanh Đại: "???"



Tuy rằng không thể làm... Người tốt, nhưng mà có thể để lại chút kỷ niệm.



Ở nơi hẻo lánh không người, bỗng nhiên phát ra một tiếng gào thảm thiết.



-



Sơ Tranh và Lâu Hành cùng nhau rời khỏi ngõ nhỏ u ám, ánh mắt Lâu Hành thỉnh thoảng dừng lại trên người cô.



Trước kia chỉ cảm thấy cô ra tay hào phóng, chắc là thiên kim nhà đại nhân vật nào đó của khu hai hoặc khu một, không nghĩ tới lúc động thủ, cũng lợi hại như vậy.

Advertisement / Quảng cáo



"Người kia là chị của cô?"



"Tính theo quan hệ huyết thống thì là thế." Trừ bỏ điểm này, giữa bọn họ kỳ thật cũng không còn quan hệ gì khác, đương nhiên cũng không còn cách nào cả, ai bảo chủng tộc của bọn họ chính là như vậy chứ.



Lâu Hành nói: "Cô ta hơi kỳ quái."



Sơ Tranh dừng bước nửa giây, sau đó điềm nhiên như không hỏi: "Chỗ nào kỳ quái?"



Thanh Đại còn chưa kịp dùng lực lượng của chủng tộc, chắc thẻ người tốt không phát hiện ra đâu nhỉ?



Chắc chắn chưa phát hiện!



Đừng tự mình dọa mình!



Lâu Hành lắc đầu, không trả lời.



Lâu Hành đổi đề tài khác: "Sao cô lại xuất hiện ở chỗ đó?"



"Xem biểu diễn, trùng hợp trông thấy anh." Sơ Tranh quay đầu, tuy rằng đã biết đáp án, nhưng vẫn không từ bỏ ý định hỏi: "Tôi vừa cứu anh, không phải anh nên cảm ơn tôi sao?"



Trùng hợp... Lại là trùng hợp.



Hắn nhìn Sơ Tranh một chút, khuôn mặt tuấn mỹ nghiêm túc: "Cảm ơn."



Sơ Tranh yên tĩnh vài giây, cuối cùng không tiếng động quay đầu.



Lừa đảo!