Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1642 : Khách đến từ thiên ngoại (29)

Ngày đăng: 01:43 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Cửa khoang chậm chạp đóng lại.



Người xảy ra chuyện kia đã đau đến ngất đi, toàn bộ cổ tay cũng biến thành máu thịt be bét.



Tâm trạng mọi người nặng nề nhìn người kia, cũng không ai dám đụng vào vật kia, làm sao bây giờ?



"Đây là thứ gì?"



Không ai trả lời.



Bởi vì không có ai biết đây là thứ gì.



Sơ Tranh đứng ở cạnh cửa, nói: "Bây giờ chém đứt cánh tay anh ta, thì còn có thể giữ lại một cái mạng."



Tầm mắt mọi người đồng thời nhìn về phía cô.



Sơ Tranh: "..."



Nhìn ta hết làm gì, nhìn ta có thể trị khỏi cho anh ta sao?



Còn nhìn!



Advertisement / Quảng cáo



Chỉ một lát như vậy, cánh tay người kia đã sắp không nhìn ra hình dạng nữa, Lâu Hành nhìn Sơ Tranh một chút, lập tức cho người ấn lấy người kia, trực tiếp chặt cánh tay anh ta xuống.



Mất đi một cánh tay, dù sao cũng tốt hơn mất mạng.



-



Chẳng ai ngờ rằng trong cột thủy tinh kia còn chứa đồ vật, mà còn tà tính như thế.



Bây giờ đang ở trong một không gian chất đầy cột thủy tinh, tất cả mọi người tự giác cách xa những vật kia một chút.



Sơ Tranh lại không để tâm dựa vào cột thủy tinh, ánh mắt đám người nhìn cô tựa như đang nhìn quái vật.



Lâu Hành sắp xếp cẩn thận cho người kia, buông ống tay áo đang cuốn lên xuống, đi đến bên chỗ Sơ Tranh: "Sơ Tranh tiểu thư biết những thứ kia sao?"



Sơ Tranh mặt mày lãnh đạm: "Không biết."



Lâu Hành không xác định là Sơ Tranh thật sự không biết, hay là không muốn nói.



Hắn nhìn về phía chồng thủy tinh đằng sau lưng cô: "Những cột thủy tinh này không khác gì ở thành phố dưới đất, trong những cột thủy tinh ở thành phố dưới đất cũng có những thứ này sao."



Sơ Tranh: "..."



Người mất trí nhớ không hiểu những thứ này.



Ánh mắt Sơ Tranh đảo qua bốn phía, rất nhanh quăng nồi ra: "Nạp Đông, cậu giải thích một chút đi."



Nạp Đông đứng ở bên cạnh giống như người tàng hình, ngẩng đầu nhìn Lâu Hành một chút, ồm ồm giải thích: "Nơi này có chia khu vực, trên mặt đất đều có ký hiệu đánh dấu, trong cột thủy tinh ở khu vực này chắc là dùng để chứa một số vật sống."
"Bọn họ..."



Sơ Tranh tức giận đẩy hắn qua: "Tôi quản anh đã rất phiền phức, còn quản bọn họ làm gì."



Lâu Hành bị đẩy đến lảo đảo một cái, chờ hắn quay đầu, cửa đã đóng lại.



Âm thanh trong nháy mắt biến mất.



Lối đi rất tối, Lâu Hành không nhìn rõ bất cứ thứ gì, hắn cảm giác bên trái có người, tiếp đó cổ tay bị người nắm chặt.



Mặc dù Lâu Hành không nhìn thấy người, nhưng có thể cảm giác được người kia là ai.



"Tôi không thể bỏ lại bọn họ." Lâu Hành tránh khỏi Sơ Tranh: "Tôi..."



Giọng nói của Lâu Hành im bặt lại.



Cơ hồ là đồng thời, Nạp Hạ dùng đồ vật chiếu sáng, vừa vặn trông thấy thân thể Lâu Hành đổ xuống, bị Sơ Tranh tiếp được.



Nạp Hạ: "..."



Nạp Đông đi phía trước dò đường: "..."



Advertisement / Quảng cáo



Điện hạ thật thô bạo.



Sơ Tranh nâng người lên: "Đi."



Nạp Hạ nuốt một ngụm nước bọt, giơ đèn chiếu sáng ở phía trước dẫn đường.



-



Lâu Hành tỉnh lại phát hiện mình nằm trên một cái ghế rất rộng, trên người đắp một tấm chăn mỏng, đỉnh đầu là công nghệ kỹ thuật hoàn toàn chưa từng thấy bao giờ.



Hắn giơ tay sờ lên cổ, bây giờ vẫn còn mơ hồ thấy đau.



Suy nghĩ của Lâu Hành trở lại, bỗng nhiên ngồi dậy, những người kia...



Ánh mắt Lâu Hành vừa vặn đối diện với màn hình trước mặt, phía trên là một căn phòng, không ít người đều đang ở trong gian phòng kia, hoặc ngồi hoặc đứng, nhìn qua không có gì đáng ngại.



Lâu Hành hít sâu một hơi, xốc chăn mỏng lên xuống dưới.



Đây là một không gian rất lớn, đặt những bàn điều khiển khác biệt, phía dưới còn có hai tầng, thiết kế kiểu bậc thang.



Lâu Hành đứng ở phía trên cùng, dễ dàng trông thấy phía dưới có người đang loay hoay trước bàn điều khiển.



Lâu Hành gấp chăn thành hình vuông, cất kỹ, sau đó đi xuống dưới bậc thang, Nạp Hạ nghe thấy âm thanh, quay đầu, trên mặt không có biểu tình gì chào hỏi: "Anh tỉnh rồi."



Lâu Hành khẽ gật đầu: "Sơ Tranh tiểu thư đâu?"



Nạp Hạ nhìn về một phương hướng.



Lâu Hành theo tầm mắt của cô ấy nhìn sang, Sơ Tranh và Nạp Đông đứng ở bên đó, không biết đang nói cái gì, hai người tiến tới hơi gần nhau.