Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1658 : Thiên tuế đại nhân (10)

Ngày đăng: 01:43 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Trái tim Cẩm Chi đau nhức, nhưng thứ này là của Sơ Tranh, nàng có thể làm sao.



"Đa tạ cô nương từ bỏ thứ yêu thích."



"..."



Từ bỏ thứ yêu thích thì chưa nói tới, ngươi có thể giúp ta xử lý những thứ này, ta rất vui.



Vương bát đản kịp thời ngăn cản hành vi phát rồ của Sơ Tranh.



Ân Thận cũng không giao lưu nhiều với Sơ Tranh, nhưng công chúa Thường Hoan luôn cảm thấy Ân Thận là lạ, hắn tuyệt đối sẽ không tốt tính như vậy...



"Công chúa điện hạ, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta nên về thôi." Ân Thận lấy được lá trà, nhìn thời gian, lập tức gọi công chúa Thường Hoan.



Công chúa Thường Hoan ở nơi Ân Thận không nhìn thấy, lườm nguýt hắn một cái, nhưng vẫn đứng dậy cáo từ.



-



Mấy ngày kế tiếp, công chúa Thường Hoan và Ân Thận mỗi ngày đều đúng giờ đến báo danh.



Advertisement / Quảng cáo



Thời gian cầu phúc của công chúa Thường Hoan đã hết, chuẩn bị trở về cung.



"Tỷ tỷ, tỷ tỷ..." Công chúa Thường Hoan một mình chạy tới: "Ta phải về cung rồi, lúc nào ta có thể gặp được tỷ nữa đây?"



Sơ Tranh có chút ngoài ý muốn: "Khi nào thì đi?"



Công chúa Thường Hoan: "Lát nữa sẽ đi."



Công chúa Thường Hoan là chuồn êm tới, không dám ở lại quá lâu, sợ Ân Thận phái người tìm nàng khắp nơi.



Nàng nói với Sơ Tranh xong, lập tức chạy về.



Địa vị công chúa này của nàng quả thực quá khó rồi.



Sơ Tranh nhìn công chúa Thường Hoan rời đi, một hồi lâu sau mới nói: "Cẩm Chi, thu thập đi, chúng ta cũng trở về."



Lúc đầu ở lại nơi này là muốn xử lý Chúc Đông Phong, kết quả thẻ người tốt tới, bây giờ Chúc Đông Phong bị phạt, thẻ người tốt muốn đi, cô ở lại đây cũng chẳng có ích gì.



"???"



Ngài đang nói đùa sao?



Nói đi là đi, một chút chuẩn bị cũng không cho?




"Keng —— "



Đao kiếm chạm vào nhau, phát ra tia lửa.



Đao của thích khách đột nhiên trượt xuống, từ phía dưới đâm về phía phần bụng của Ân Thận.



"Đi chết đi!!!" Thích khách hét lớn một tiếng, mắt thấy lưỡi đao sắp đâm trúng người hắn, lại bỗng nhiên ngừng lại, lưỡi đao đã đụng phải y phục hắn, nhưng cũng không tiếp tục đâm tới.



Con ngươi thích khách kia trừng lớn, giống như không thể tin nổi.



Thân thể của thích khách kia chậm chạp đổ xuống.



Phía sau gã có một cô gái đang đứng, gió làm vạt váy màu xanh nhạt của cô bay lên, trong tay cầm một thanh kiếm không biết nhặt được ở chỗ nào, máu chảy xuôi theo kiếm, nối liền thành một đường giọt xuống mặt đất.



Trên mặt cô không có biểu cảm gì, hờ hững lại bình tĩnh, giống như vừa rồi người cầm kiếm động thủ không phải cô.



Khung cảnh hỗn loạn sau lưng, giờ phút này giống như yên tĩnh lại.



Hình ảnh kia...



Nói như thế nào nhỉ, có chút rung động, còn có chút cảm giác không nói ra lời.



Advertisement / Quảng cáo



Nhịp tim của Ân Thận hơi gấp rút, càng muốn có được nàng rồi.



Sau lưng có tiếng xé gió, Sơ Tranh cũng không quay đầu lại, tư thế tiêu sái vung tay về phía sau, mũi tên bị chặn ngang cắt đứt.



Sơ Tranh giẫm lên vết máu đầy đất, đi từ bên kia tới, một tay níu cánh tay hắn lại, không giải thích gì ra lệnh cho hắn: "Đi lên xe ngựa."



Ân Thận: "..."



Ân Thận bị Sơ Tranh thô lỗ nhét lên xe ngựa, cô vung tay lên, xung quanh xe ngựa có ngân mang chớp lên.



Sơ Tranh nhìn kiếm trong tay, vẩy vẩy vết máu phía trên, ngước mắt nhìn về phía cuộc chiến hỗn loạn.



Ta có thể tùy ý phát huy rồi.



【...】



Sợ hãi. jpg



***



Chúc cả nhà năm mới vui vẻ



(❤ω❤)