Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1667 : Thiên tuế đại nhân (19)

Ngày đăng: 01:43 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Tiểu thư, trong cung đưa tới."



Cẩm Chi đặt hộp ở trước mặt Sơ Tranh.



Sơ Tranh nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp bảo nàng cất đi.



Cẩm Chi cũng không hỏi, cất hộp đi, sau đó nàng báo với Sơ Tranh: "Gần đây Chúc Đông Phong luôn ở trong phủ, cũng không đi ra ngoài."



"Xem ra ta đánh không tệ." Đáy lòng Sơ Tranh mừng khấp khởi, nhưng vẫn có chút tiếc hận, dù sao phiền phức chính là ở chỗ này.



Cẩm Chi: "..."



Tùy thời chuẩn bị chạy trốn.



Lúc này bên ngoài nhìn qua gió êm sóng lặng, nhưng rốt cuộc trong đó có sóng ngầm mãnh liệt gì, thì không ai biết được.



Lại qua vài ngày nữa.



Chúc đại nhân cho là Chu đại nhân có thể rất nhanh bẩm báo chuyện này lên với bệ hạ, bệ hạ sẽ phái người bắt cô lại.



Kết quả không tiến triển chút nào.



Chu đại nhân lấy cớ gần đây bệ hạ không gặp ông ta, Chúc đại nhân cũng không có cách nào.



Ngày nào Sơ Tranh cũng ở bên ngoài rêu rao khắp nơi, phá sản phá "quên cả trời đất", Chúc đại nhân tức giận đến mức mắc một búng máu trong cổ họng, lên không được, xuống không xong. Advertisement / Quảng cáo



Một đứa con gái của tội thần như cô, lấy đâu ra nhiều tiền như vậy!



Mặc kệ Chúc đại nhân đang suy nghĩ gì, lúc này Sơ Tranh đều không biết.



Tâm tình cô đang khó chịu mua mua mua.



Vương bát đản càng ngày càng quá đáng, cả ngày bắt cô mua mua mua.



Không mua thì gấp đôi và kéo ngược lại thay phiên uy hiếp.



"Tiểu thư, ngài nhìn kìa." Cẩm Chi đột nhiên lại gần, ra hiệu Sơ Tranh nhìn về phía trước.



Phía trước Hứa Kiêu Vi mang theo tùy tùng của mình, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang, tựa như chim công ra đường rêu rao.



Hứa Kiêu Vi xuất hiện, bách tính xung quanh tự giác né tránh.



Có thể trốn thật xa thì trốn thật xa.



Chỉ nhìn vào bề ngoài mà nói, Hứa Kiêu Vi vẫn có vốn liếng, là một mỹ nhân bại hoại, dáng người cũng không tệ.



Chỉ là tâm không tốt lắm.



Đáng tiếc đáng tiếc.



Mục tiêu của Hứa Kiêu Vi rất rõ ràng, bay thẳng đến chỗ Sơ Tranh bên này.



Sơ Tranh: "..."




Nhưng rất nhanh Hứa Kiêu Vi liền cảm thấy cánh tay bắt đầu run lên.



Sau đó là toàn bộ thân thể.



Ả đổ xuống đất, tư duy rõ ràng, nhưng thân thể không theo khống chế.



"Quận chúa!"



Có người phát hiện ra dị trạng của Hứa Kiêu Vi, lập tức rút về.



"Quận chúa, ngài sao thế?"



"Quận chúa..."



Hứa Kiêu Vi ngã xuống đất, toàn thân run rẩy, hai mắt trắng dã.



Bộ dạng như vậy thật không giống như một mỹ nhân nên có.



Sơ Tranh: "..."



Thật đáng sợ.



May mắn không phải đâm vào người ta.



Sơ Tranh bất động thanh sắc đem mấy cái chưa đâm trúng người Hứa Kiêu Vi trên đất, âm thầm đâm lên.



Thế là Hứa Kiêu Vi run rẩy càng lợi hại hơn. Advertisement / Quảng cáo



Ả ngã dưới đất, run rẩy không ngừng, miệng sùi bọt mép, ánh mắt phẫn nộ oán độc nhìn chằm chằm Sơ Tranh, khuôn mặt vặn vẹo giống như một loại ác thú nào đó.



【 Tiểu tỷ tỷ, cô không thể thân thiện một chút sao? 】 Vương Giả thở dài.



Sơ Tranh: Ả không thân thiện với ta trước, dựa vào cái gì mà ta phải thân thiện với ả? Mi là thánh mẫu à?



Đạo cụ là của ả, cũng là ả ra tay trước, ta chỉ trả lại mà thôi, ta vô tội!



【 Nhưng chúng ta chỉ là hệ thống phá sản đơn thuần. 】 Có chuyện gì mà phá sản không giải quyết được? Cô cứ phải động thủ làm gì?!



Có thể nói chuyện thì đừng động thủ, xã hội hài hòa dựa vào cô cả.



Sơ Tranh lạnh lùng vô cùng: Mi đổi ký chủ đi.



【...】



Vương Giả không lên tiếng, chuồn êm xuống.



Người bên kia cũng không đánh tiếp nữa, cấp tốc nâng Hứa Kiêu Vi dậy, hoảng loạn đỡ ả rời đi.



"Bị làm sao thế nhỉ?"



"Không phải là động kinh chứ?"



"Không thể nào..."



Quần chúng vây xem lúc này mới dám lên tiếng, biểu hiện vừa rồi của Hứa Kiêu Vi, thật sự hơi giống bị động kinh.