Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1676 : Thiên tuế đại nhân (28)

Ngày đăng: 01:43 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Ánh mắt Ân Thận vượt qua đám người, cuối cùng khóa chặt ánh mắt ở trên tảng đá nổi lên bên trái.



Ân Thận đi từ trong đám người qua, đi đến dưới tảng đá.



Xung quanh tảng đá không có người nào, dường như mọi người tự động lách qua nơi này.



Ân Thận đi qua, người trên tảng đá lập tức phát hiện ra.



Công chúa Thường Hoan hô nhỏ một tiếng mơ hồ, Ân Thận không nghe rõ, nhưng trực giác cho biết không phải từ gì tốt.



Sơ Tranh thật sự nghe rất rõ ràng.



Cô nghiêng mắt nhìn công chúa Thường Hoan một chút.



Không nghĩ tới công chúa nhỏ này mắng người còn rất lợi hại, cũng không biết học từ ai nữa.



Ân Thận giẫm lên tảng đá đi lên.



Nơi này là chỗ cao, rời xa đám người, địa điểm tuyệt vời để ngắm cảnh.



"Công chúa điện hạ." Ân Thận khom người, lễ tiết đúng chỗ: "Tự tiện xuất cung, xem ra lần trước học quy củ còn chưa đủ nhiều."



Advertisement / Quảng cáo



Ân Thận không biết công chúa Thường Hoan cũng xuất cung tới, một bắt này là bắt được hai người.



Công chúa Thường Hoan: "..."



Âm hồn bất tán!!



Vừa rồi nàng viết nguyền rủa trên đèn Khổng Minh quả nhiên là chính xác!



Ân Thận không cho công chúa Thường Hoan bất luận cơ hội nói chuyện gì, trực tiếp phân phó người bên cạnh: "Đưa công chúa Thường Hoan hồi cung."



Công chúa Thường Hoan ngay cả một câu cũng không kịp nói, thì đã bị người của Ân Thận mang đi.



Nàng hận!



Xét thấy vừa rồi công chúa Thường Hoan mắng thẻ người tốt, cho nên Sơ Tranh cũng không nhìn ánh mắt cầu cứu của công chúa Thường Hoan.



Sơ Tranh ngồi trên tảng đá, Ân Thận từ trên cao nhìn xuống cô.



Đèn Khổng Minh trên đỉnh đầu chiếu ra gò má đẹp trai thư lãng của nam nhân, đôi tròng mắt kia lại giống như đêm tối đậm đặc không tan ra được.



Ân Thận: "Tiểu Sơ, nàng cứ chạy đi như vậy, ta rất lo lắng."



Đáy lòng Sơ Tranh chậc một tiếng: "Lo lắng ta chạy?" Ta lại không giống chàng, chạy là không trở về nữa, ta còn biết trở về!



Ân Thận cười khẽ, giọng nói trong trẻo ôn hòa: "Lo lắng có người tổn thương nàng."




【...】 Thật sự là gặp quỷ.



Đáy lòng Sơ Tranh vừa xoát bình phong, vừa trấn định tự nhiên bỏ tay vào trong lòng bàn tay Ân Thận, mượn lực đạo của hắn đứng lên.



Ân Thận nắm lấy tay cô, trong lúc đó không nói thêm câu nào, tận đến khi trở lại trong cung, Ân Thận đưa Sơ Tranh đến cửa gian phòng.



"Nghỉ ngơi sớm một chút."



"Ngủ ngon." Sơ Tranh đóng cửa phòng, đứng im không nhúc nhích, nghe thấy tiếng bước chân rời đi bên ngoài, cô mới chậm rãi đi vào bên trong.



Ân Thận không trở về phòng, mà là đến thư phòng.



Cung nhân bưng theo một ít Hà Đăng tiến vào, đặt ở trước mặt Ân Thận.



Ân Thận nhìn vài chiếc Hà Đăng trước mặt, phất tay cho người lui xuống.



Trên Hà Đăng có một chỗ có thể bỏ giấy, hắn lấy tờ giấy bên trong mở ra.



Chữ nhỏ xinh đẹp hiện ra trên giấy, hẳn là một cô nương viết.



- - Cùng Quân sống chết có nhau, ân ái đến bạc đầu.



Không có bất kỳ kí tên gì.



Advertisement / Quảng cáo



Ân Thận cầm ngọn Hà Đăng thứ hai.



- - Nguyện cho chàng bình an vui vẻ. Thận.



- - Nguyện Thiên Thượng Nhân Gian, chiếm được vui vẻ, mỗi năm đều như đêm nay. Thận.



Trên mấy tờ giấy đằng sau, đều có chữ thuộc về hắn.



Chữ viết không giống nhau, nội dung cũng khác biệt, chỉ có chữ này giống nhau.



Ân Thận giơ tay che mặt, thật lâu sau cũng không có động tĩnh.



Không biết qua bao lâu, ánh nến trong phòng cháy hết, tự động dập tắt, thân ảnh nam nhân bị bao phủ trong bóng đêm.



"Đại nhân còn chưa đi ra sao?"



Thái giám chờ đợi bên ngoài nhỏ giọng hỏi thăm.



"Vẫn chưa..."



"Đại nhân làm sao vậy?"



Tên thái giám trả lời nhún nhún vai, mặt mũi tràn đầy bất đắc dĩ.



Ai biết Thiên Tuế đại nhân phát điên cái gì... Bọn họ cũng không dám tùy tiện đi vào, làm Thiên Tuế đại nhân tức giận, người gặp nạn sẽ là bọn họ.