Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1694 : Hướng Ngung Mà Sống (8)

Ngày đăng: 01:43 30/04/20


Editor: JyKim0: JyKim0



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Khi Sơ Tranh nghe thấy lời đồn này đã là hai ngày sau.



Ngọn nguồn tin tức là ở trên diễn đàn trường, trên đó bóc phốt nặc danh.



Trước tiên là nói cô trong ngoài không đồng nhất, bình thường ở trường học biểu hiện tốt như vậy, kỳ thật bên trong tính cách ác liệt.



Người bóc phốt nói không thành có, không phải nói kiểu cực kì ác liệt, nhưng người khác nhìn vào sẽ làm nhân duyên không tốt.



Về sau càng đồn càng ly kỳ.



Biến thành Sơ Tranh ở ngoài trường có lui tới với xã hội đen, không đứng đắn vân vân.



Sau đó còn post một tấm ảnh.



Đó là một tấm ảnh chụp nguyên chủ cosplay, ảnh chụp không có vấn đề, chỉ có thể nhìn thấy trên ảnh chụp là một cô gái thanh thuần đáng yêu, giống như nhân vật anime 2D.



Vấn đề là hoàn cảnh chụp tấm ảnh này, đó không phải nơi như để triển lãm Anime, mà giống như khách sạn...



Khách sạn cũng không sao, có ai mà chưa từng chụp ảnh ở khách sạn đâu?



Advertisement / Quảng cáo



Mấu chốt là cách bố trí ở khách sạn không thích hợp lắm, rất giống phòng tình nhân.



Bạn nói xem có ai tự dưng lại đi ở loại phòng này không?



Vì thế bên dưới một đống người bắt đầu thảo luận.



Người ở tuổi này, vốn nói chuyện sẽ không cần chịu trách nhiệm, hơn nữa là nặc danh, gì cũng nói được.



Từ một tấm ảnh, đã tự biên tự diễn ra toàn bộ nội dung vở kịch.



Tấm ảnh này chụp khi nguyên chủ đi tham gia triển lãm Anime, nhờ bạn cùng phòng chụp giúp.



Khách sạn là khi đó họ đi muộn, bởi vì khi trao đổi có chút hiểu lầm, đều nghĩ rằng đối phương đã đặt phòng, kết quả khi gặp nhau mới phát hiện vẫn chưa đặt.



Lúc ấy không tìm được khách sạn, không có cách nào khác mới tìm một khách sạn như vậy.



"Ai làm ra chuyện này?"



Bạch Đông Ải ném điện thoại di động tới trước mặt Sơ Tranh.



"Gần đây cậu đắc với tội ai à?"



"Không có." Sơ Tranh đại khái có thể đoán ra được là ai, nhưng tạm thời không có chứng cứ.



Tấm ảnh chụp kia nguyên chủ không chia sẻ cho người khác, vẫn lưu trong máy tính cá nhân.



Thật trùng hợp là trước đó Lộ Thiến dùng máy tính cô.
Trên màn hình hiện lên ảnh chụp, đều là ảnh lưu trong máy tính của nguyên chủ.



"Trộm nhiều ảnh của tôi như vậy, thầm mến tôi à?"



Lúc này Lộ Thiến như một nhóc đáng thương bị ác bá bắt nạt, khóc như hoa lê trong mưa, đáng tiếc Sơ Tranh không thương hương tiếc ngọc.



Cô không kiên nhẫn gõ bàn: "Hỏi cô đấy."



Lộ Thiến sợ tới mức giật mình một cái: "Tôi chỉ xem, không làm gì khác."



"Không làm gì khác mà ảnh chụp chạy lên diễn đàn được à, tự mình nó chạy lên chắc?" Tấm ảnh còn tự có suy nghĩ của nó cơ à!



Lộ Thiến lắp bắp nói dối: "Di động đặt ở đó, tôi không biết ai lấy đăng lên."



"Ồ."



Một tiếng kia của Sơ Tranh rất bình thản, Lộ Thiến không hiểu cô có ý gì.



"Xem ra vừa rồi tôi đánh vẫn chưa đau." Giọng nói của Sơ Tranh lại vang lên lần nữa, nghiêm túc nói: "Lần này tôi sẽ tận lực thỏa mãn cô."



Thân thể Lộ Thiến run run, đáy mắt hoảng sợ: "Cô điên rồi... Cô đừng tới đây... A..."



Advertisement / Quảng cáo



-



"Là tôi... Là tôi đăng ảnh."



Lộ Thiến núp ở góc, run rẩy thừa nhận cô ta đã đăng ảnh chụp.



Ban đầu bài post kia không phải cô ta đăng, sau khi cô ta phát hiện có người đăng lên, mới đăng kí nick phụ, lên đó thêm mắm thêm muối.



"Tôi biết sai rồi, cô tha cho tôi đi..."



Lúc này Lộ Thiến nhìn thấy Sơ Tranh là nội tâm sợ hãi, khát vọng sống khiến cô ta cầu xin tha thứ.



Dường như đứng trước mặt không phải một nữ sinh nhìn qua dịu dàng mềm yếu, mà là một ác ma.



Sơ Tranh xoá hết ảnh chụp trong điện thoại, ném lên trên bàn: "Cô cảm thấy chuyện này nên giải quyết thế nào?"



"Tôi nhận lỗi, xin lỗi, xin lỗi..." Lộ Thiến sợ thật sự, vừa rồi cô ta dường như nghĩ rằng mình sẽ chết.



"Xin lỗi có ích lợi gì?"



Ta cần xin lỗi chắc?



Giọng nói của Lộ Thiến phát run: "Vậy cô... Cô muốn thế nào?"



*



Vé tháng nha, các tiểu khả ái bỏ phiếu đi nào ~



Vì Tranh gia xông lên ~