Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1741 : Thương nhân thời không (18)

Ngày đăng: 01:44 30/04/20


Editor: Yuuri: Yuuri_Yy



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Tận đến khi đối phương rút danh thiếp trong tay ông ta đi, mặt không cảm xúc ngồi xuống đối diện mình, Bành Văn Siêu mới hồi phục lại tinh thần: "Cô là?"



Cô gái ăn mặc đơn giản, nhưng khí chất và dung mạo không phải người bình thường có thể so sánh được.



Ngón tay Sơ Tranh kẹp lấy tấm danh thiếp kia khẽ lung lay: "Ông có rắc rối?"



Sơ Tranh không nhận được thông tin của mục tiêu giao dịch, tự nhiên cũng không có cách nào phát danh thiếp.



Nhưng mà...



Cô có thể cướp.



Giống như Phàn Lam lần trước vậy.



Cho dù Ngụy Dập phát danh thiếp, chỉ cần cô có thể cướp được, cũng có hiệu quả giống nhau.



"Cô là ai?" Bành Văn Siêu nghi hoặc nhìn Sơ Tranh.



"Người có thể giúp ông."



"..."



Advertisement / Quảng cáo



-



Bành Văn Siêu chỉ là muốn tài chính lưu chuyển mà thôi, chuyện này đối với Sơ Tranh mà nói là quá đơn giản.



Thời gian mục tiêu giao dịch đi vào không gian kia là có hạn chế, Sơ Tranh bảo Bành Văn Siêu buổi tối đến tìm mình.



Bành Văn Siêu đồng ý, nhưng buổi tối ông ta cũng không tới.



Sơ Tranh có một loại dự cảm xấu, cô muốn vào chỗ kia thì phát hiện không thể đi vào được.



Ngụy Dập cướp trước...



Thất sách!



Cô nên nhốt Bành Văn Siêu lại trước.



【... Tiểu tỷ tỷ, quấy rầy một chút, người khác đều là bảo vệ trước, vì sao đến chỗ của cô lại là nhốt lại? 】



Thuận tiện!



Bảo vệ ông ta ta không mệt sao?



Mi cho rằng ai cũng xứng được ta bảo vệ sao?



【...】



Vương Giả nói không lại Sơ Tranh, lựa chọn trầm mặc.




Sơ Tranh không có nhiều kiên nhẫn như vậy, trực tiếp đánh ngã người ép hỏi: "Hắn ta giao dịch gì với ông?"



Bành Văn Siêu nằm rạp trên mặt đất, chật vật hô: "Thời gian, thời gian mười năm."



Sơ Tranh: "..."



Mẹ nó!



Con chó điên Ngụy Dập này to gan như thế sao?



Có thể dùng thời gian làm giao dịch, chuyện này sau khi nguyên chủ lên làm thương nhân thời không được một thời gian mới biết.



Nhưng giao dịch này đối với thương nhân thời không mà nói, là bị cấm tuyệt đối.



Như vậy cũng giống như bảo bạn kiếm tiền, mà bạn lại đi cướp ngân hàng vậy.



Vi phạm quy tắc này sẽ phải chịu xử phạt ra sao Sơ Tranh cũng không rõ, nhưng tuyệt đối sẽ rất nghiêm trọng.



Ngụy Dập lại trắng trợn giao dịch thời gian... Vậy không phải cô cũng có thể sao?



【 Tiểu tỷ tỷ, khuyên cô không nên khiêu chiến quy tắc của vị diện. 】 Vương Giả nhắc nhở Sơ Tranh.



Sơ Tranh: Ta nghĩ cũng không được?



【...】 Ai biết cô suy nghĩ xong rồi có thể đột nhiên muốn làm một lần hay không? Dù sao cô cũng nghĩ nhiều thế mà!



Advertisement / Quảng cáo



Vương Giả mệt cả tim, nhớ tiểu tỷ tỷ sát vách, nó không hi vọng xa vời rằng tiểu tỷ tỷ nhà mình giống với tiểu tỷ tỷ sát vách, nó chỉ mong ước cao xa rằng tiểu tỷ tỷ đừng nghĩ đến những chuyện đáng sợ này nữa.



-



Sơ Tranh nhìn chằm chằm Bành Văn Siêu trên mặt đất: "Ông cho rằng ông còn bao nhiêu thời gian?"



Đáy lòng Bành Văn Siêu hơi hồi hộp một chút: "Có... Có ý gì?"



Sơ Tranh không đáp lại: "Trừ cái này, hắn ta còn muốn cái gì?"



Bành Văn Siêu càng muốn biết đáp án của vấn đề phía trước hơn: "Vừa rồi cô nói lời kia là có ý gì?"



Sơ Tranh ngữ điệu bình tĩnh: "Trả lời vấn đề của tôi."



"..." Bành Văn Siêu đối đầu với ánh mắt Sơ Tranh, không khỏi có chút rụt rè. Ông ta nuốt một ngụm nước bọt, giọng nói khô khốc: "Sau khi tôi chết, năm mươi phần trăm tài sản thuộc về hắn ta..."



Xem ra Ngụy Dập không chỉ muốn có thời gian, mà còn muốn tiền.



Sơ Tranh buông ra Bành Văn Siêu, đứng dậy đi sang bên cạnh, mặt mày lãnh đạm nói: "Thời gian còn lại của ông không đủ mười năm, giao dịch hoàn thành ông lập tức sẽ chết."



Bành Văn Siêu trừng lớn mắt: "Sao có thể..."



Sơ Tranh: "Ông muốn tin hay không thì tùy."



Sơ Tranh quay người rời khỏi biệt thự.



Vừa rồi có lẽ Ngụy Dập ở đây, có thể là phát giác được cô tới, nên đã lập tức chạy.