Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1743 : Thương nhân thời không (20)

Ngày đăng: 01:44 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh nói chuyện với Tịch Kính, thời gian nhoáng một cái đã trôi qua, Sơ Tranh đột nhiên cảm giác được có chút gì đó không đúng, cho dù Bành Văn Siêu tăng ca, cũng không thể tăng ca một mình đúng không?



Vừa rồi người bên cạnh Bành Văn Siêu đều đã đi ra ngoài rồi, sao ông ta vẫn còn chưa ra?



"Ngủ sớm đi, tôi cúp đây." Sơ Tranh nói với bên kia một câu, cũng không đợi người bên kia đáp lại, trực tiếp tắt điện thoại, đẩy cửa xe ra xuống dưới, đi thẳng đến chỗ tầng lầu của Bành Văn Siêu.



Lúc này tất cả nhân viên đều đã tan làm, cả tầng lầu đều lộ ra sự tĩnh mịch.



Rầm ——



Phòng làm việc nơi xa có thứ gì đó đập xuống đất.



Sơ Tranh chạy gấp tới, một cước đá văng cửa phòng làm việc.



Bành Văn Siêu bị người ấn ở trên bàn, mặt hướng về phía cổng, đôi mắt sung huyết trừng lớn, vừa tuyệt vọng vừa sợ hãi.



Đột nhiên có người xông tới, người ấn lấy Bành Văn Siêu giật mình, càng dùng sức bóp cổ Bành Văn Siêu, muốn bóp chết ông ta.



Sơ Tranh giơ tay, trên cổ tay lóe lên ánh bạc, ngân tuyến trườn đi như rắn phóng tới chỗ người kia, quấn lên cổ tay của đối phương.



Đầu ngón tay Sơ Tranh hơi thu lại, kéo về phía trước người một cái.



Advertisement / Quảng cáo



Đối phương trong nháy mắt lảo đảo một cái, bị ép buông Bành Văn Siêu ra.



Thân thể Bành Văn Siêu trượt xuống mặt đất, ra sức hít từng ngụm không khí mới mẻ.



Suýt chút nữa...



Suýt chút nữa thì ông ta đã chết!



Bành Văn Siêu nghe thấy tiếng đánh nhau bên ngoài, lập tức rúc toàn bộ thân thể xuống dưới bàn làm việc.



Hình tượng?



Đó là thứ gì, có quan trọng bằng mạng sống không?



Bên ngoài vang lên một loạt tiếng rầm rầm, Bành Văn Siêu nuốt một ngụm nước bọt, nhìn ra bên ngoài một chút.



Còn chưa thấy rõ, một vật trang trí đã đập về phía bên này, Bành Văn Siêu vội vàng rụt đầu về lại.



Choang ——



Hình như có thứ gì đó đánh vỡ thủy tinh, tiếng đánh nhau đã biến mất, chỉ còn lại tiếng gió thổi rít gào.



Bành Văn Siêu nín thở, cũng không dám đi ra ngoài.



"Ra đây."



Mãi đến khi bàn làm việc bị người gõ gõ, nghe thấy giọng nói hơi quen thuộc, Bành Văn Siêu thở phào trong lòng, dùng cả tay chân chật vật leo ra.
"Nhớ tôi?"



Thiếu niên ậm ờ một tiếng, một hồi lâu sau gật gật đầu: "Ừ."



Sơ Tranh mò xuống đầu hắn, trực tiếp ôm người bỏ vào trong chăn, hạ thấp thanh âm: "Mau ngủ đi."



Tịch Kính kéo tay Sơ Tranh không buông, Sơ Tranh ngồi trở lại bên cạnh hắn: "Tôi còn chưa tắm, cậu ngủ trước đi."



Tịch Kính a một tiếng, có lẽ là rất buồn ngủ, mí mắt đã đánh nhau rồi, thật sự là nhịn không được ngủ thiếp đi.



Sơ Tranh rút tay mình về, chỉnh lại chăn mền cho hắn, cúi người đặt lên trán hắn một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước, sau đó thả nhẹ âm thanh đi tắm rửa.



Sơ Tranh tắm xong ra, đi tới cửa, kéo rèm bên cạnh ra, nhìn ra bên ngoài.



Bành tổng mặc Âu phục giày da, lúc này đang ngồi ở cửa ra vào, hình tượng nghẹn khuất, lại có chút buồn cười.



Chính ông ta thích ở đây, Sơ Tranh cũng lười quản ông ta, buông rèm xuống, ôm nhóc con mềm mềm thơm thơm nhà mình đi ngủ.



-



Hôm sau.



Advertisement / Quảng cáo



Tịch Kính thức dậy trước, hắn cẩn thận rời khỏi lòng Sơ Tranh, xuống dưới thay xong quần áo, cầm tiền trong hộp chuẩn bị đi mua nguyên liệu nấu bữa sáng.



Hắn rón rén mở cửa, kết quả bên ngoài có một người đổ vào.



Tịch Kính giật mình, vội che lại miệng mới không kêu ra tiếng.



Bành Văn Siêu cũng bị bừng tỉnh, trong mắt phản chiếu thiếu niên đang che miệng, ông ta vội vàng ngồi dậy.



"Chuyện đó, tôi... Là..."



Bành Văn Siêu đột nhiên không biết nên giới thiệu mình thế nào.



"Tôi biết, ông cùng trở về với cô ấy." Thiếu niên nhỏ giọng nói: "Ừm... Vì sao ông lại ngủ ở đây?"



"Ách..."



"Tịch Kính, không nên nói chuyện với người không liên quan."



Tịch Kính hơi kinh ngạc, quay đầu nhìn về phía Sơ Tranh bên kia, người sau chẳng biết đã ngồi dậy từ lúc nào, ánh mắt lãnh đạm nhìn hắn.



"Biết... Biết rồi." Tịch Kính gập ghềnh trả lời: "Tôi... Tôi đi mua đồ."



"Cẩn thận một chút."



"Ừ..."



***



Mọi người check lại giùm mình xem chương 1729 có bị nhảy chương nữa không nhé, có một số bạn bảo nhảy chương, nhưng mình xem ở nick mình và cả nick phụ thì vẫn rất bình thường...