Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1771 : Phong vũ mãn lâu (8)

Ngày đăng: 01:44 30/04/20


Editor: Shu: @shu231



Beta: Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Quả nhiên dựa vào người khác là không đáng tin cậy.



Sơ Tranh đẩy tiểu đệ cầm dù ra, mũi chân điểm nhẹ mặt đất, phi thân xuống.



"Hình như lâu chủ rất lợi hại nha."



"Lâu chủ chắc chắn có thể thắng."



"Cỗ vũ cho lâu chủ!"



Sơ Tranh nghe thấy tiếng nói ở sau, thiếu chút nữa quay về ấn chết bọn họ trước.



Có lâu chúng như vậy, Phong Mãn Lâu không sa sút thì ai sa sút nữa?



Cũng không trách đám người này được, kì thật đã có không ít người rời khỏi Phong Mãn Lâu rồi, mấy người đó mới là trụ cột vững vàng của Phong Mãn Lâu, mấy người còn ở lại bây giờ nói là có tình cảm với Phong Mãn Lâu vậy thôi, kì thực năng lực không đáng là bao, cho dù đi ra ngoài, cũng không nhất định sẽ tốt hơn so với ở Phong Mãn Lâu.



Tốc độ của Sơ Tranh quá nhanh, người bên kia còn chưa kịp phản ứng, thì đã có một người đổ xuống.



Tiếng kêu thảm thiết xuyên thủng màn mưa đêm, lộ ra phá lệ thê thảm.



Xào xạc xào xạc ——



Bóng cây lay động, như quái vật sinh ra từ trong bóng tối, giương nanh múa vuốt trên thân hình bọn họ.



Binh khí lạnh băng xẹt qua hạt mưa bụi dài, hàn quang trong rừng như ẩn như hiện, binh khí giao phong, kêu leng keng không ngừng.



Rầm ——



Người đập lên thân cây, hạt mưa chồng chất trên tán cây rơi xuống, mang theo cái lạnh đầu thu, thẩm thấu vào trong cơ thể.



Bọn họ căn bản nhìn không thấu thân ảnh của Sơ Tranh.



Vừa rồi nhìn vẫn còn ở bên này, đảo mắt một cái đã đến bên kia.



Cuối cùng trên trận trừ tên bị vây công ra, thì chỉ còn lại hai người còn có thể đứng.



Lúc này bọn họ lưng tựa lưng, căng thẳng nhìn bốn phía, nước mưa rơi quanh thân bọn họ, thời khắc này giống như giảm tốc độ, bọn họ có thể nghe thấy rõ ràng tiếng hít thở của nhau.



Nữ nhân kia là ma quỷ sao?



Bọn họ bên này có bao nhiêu người, vậy mà không phải là đối thủ của một mình cô.



Sưu ——



Lỗ tai một người trong đó khẽ động, giơ tay lên ngăn cản theo bản năng.



Hổ khẩu* bị chấn động phát đau, nhưng kỳ quái chính là hắn không nhìn ra là cái gì, giây tiếp theo trong mát hắn tràn đầy ngân quang.



(*Hổ khẩu: khoảng giữa ngón cái và ngón trỏ)



Ở trong ngân quang, nam nhân trừng lớn mắt không thể tin, chậm chạp cúi đầu xuống.



Mũi kiếm sắc bén trên ngực đang nhỏ giọt máu xuống.
Đêm hôm khuya khoắt xuất hiện ở nơi này...



"Phong Mãn Lâu..."



Người kia còn chưa nói xong, đã bị A Mộc cắt ngang.



"Phong Mãn Lâu?" Giọng điệu nam nhân sửng sốt: "Các ngươi là người của Phong Mãn Lâu? Khụ khụ khụ..."



Đại khái là nói chuyện quá nhanh, nam nhân dồn dập ho khan.



Không ai trả lời câu hỏi của hắn ta.



Vừa rồi hắn ta nghe thấy bọn họ gọi cô là lâu chủ... Lâu chủ hiện tại của Phong Mãn Lâu hình như là... Phong Sơ Tranh.



Con gái của Phong Hàn Nguyên.



Phong Mãn Lâu... Phong Mãn Lâu...



Không biết nam nhân đang suy nghĩ cái gì, không lên tiếng nữa.



Dựa theo chỉ thị của hắn ta, bọn họ đã đi lên đỉnh núi Vô Cố, tiếp tục đi về phía trước chính là vách núi.



Sơ Tranh: "..."



Đùa ta đấy à!



"Phía dưới..." Nam nhân chỉ vào vách núi đen: "Có một cái sơn động, Mãn Nguyệt thiếu gia đang ở bên trong."



Sơ Tranh nhìn chằm chằm nam nhân.



"Lời ta nói chính là thật sự." Nam nhân biết Sơ Tranh đang hoài nghi hắn ta.



"Các người chờ ở trên này." Giọng nói lạnh như băng của Sơ Tranh rơi xuống bên tai nam nhân: "Nếu hắn muốn chạy, trực tiếp giết chết."



Nam nhân: "..."



Đám người Phong Mãn Lâu còn chưa kịp đáp, Sơ Tranh đã nhảy xuống vách núi đen, biến mất trước mặt bọn họ.



Một đám lâu chúng lộ vẻ lo lắng.



"Lâu chủ không có việc gì đâu nhỉ?"



"Khinh công của lâu chủ hình như chỉ bình thường..."



"Đừng tưởng tượng lung tung, vừa rồi lâu chủ có thể một mình đối phó với đám người kia, chắc chắn rất lợi hại."



"Đúng đúng đúng!!"



"Ơ, không phải nói đi tìm Khê Nam công tử sao? Tại sao bây giờ lại muốn tìm Mãn Nguyệt rồi?"



"Mãn Nguyệt là ai vậy?" Có người hỏi ra một vấn đề trí mạng.



Nam nhân: "..."



*



Chán watt quá mọi người ơi, tui chỉ đăng truyện thôi mà khó quá vậy nè T.T