Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1781 : Phong vũ mãn lâu (18)

Ngày đăng: 01:44 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Mãn Nguyệt không đáp.



Sơ Tranh nghiến nghiến răng, mở cửa ra ngoài, Liễu Khúc Trần vẫn còn đang cầm cái bình hoa kia, đứng ở bên ngoài.



"Cởi y phục xuống."



"Hả?"



Liễu Khúc Trần giật mình, câu này có ý gì?



"Hắn trông thấy đồ vật màu lam sẽ nổi giận." Sơ Tranh nói: "Ngươi muốn hỏi chuyện hắn, thì cởi y phục xuống."



Liễu Khúc Trần: "..."



Cũng may hôm nay Liễu Khúc Trần chỉ mặc áo khoác có màu lam, bên trong là y phục màu xanh nhạt, cởi ra cũng không có vấn đề gì.



Quả nhiên sau khi Liễu Khúc Trần cởi y phục ra đi vào, thiếu niên chỉ không lạnh không nhạt nhìn y một chút, không có dấu hiệu nổi giận.



Liễu Khúc Trần thử hỏi Mãn Nguyệt tình huống lúc đó.



Thiếu niên không có bất kỳ phản ứng gì, không bởi vì đề cập đến chuyện khi đó mà bị kích thích, cũng không có các cảm xúc khác như phẫn nộ hay oán hận.



Liễu Khúc Trần hỏi mấy vấn đề đều không nhận được bất cứ đáp án gì.



"Ta nói rồi, hắn sẽ không nói." Sơ Tranh làm dấu tay xin mời: "Liễu trang chủ, mời đi."



Trước kia Liễu Khúc Trần đã từng nghe nói, vị Nhị công tử này dường như có chút vấn đề, hiện tại xem ra...



"Quấy rầy rồi."



Liễu Khúc Trần rời phòng, Sơ Tranh đi theo y ra ngoài.



"Phong cô nương, Nhị công tử ở chỗ ngươi cũng không tiện, nếu không để ta mang hắn về Thần Võ sơn trang đi."



"Hắn ở đây rất tốt." Sơ Tranh mặt không cảm xúc: "Liễu trang chủ, ta sẽ không giao hắn cho bất cứ kẻ nào."



Liễu Khúc Trần: "Có lẽ Phong cô nương hiểu lầm rồi, ta cũng vì muốn bảo vệ tốt cho Nhị công tử, dù sao..."



Cô gái lơ đãng nói: "Ta biết. Cho nên bây giờ ngươi mới hoàn hảo đứng ở đây."



Liễu Khúc Trần lại một lần nữa cảm giác được sự tự tin đường hoàng trên người vị lâu chủ này.



Phong Hàn Nguyên vậy mà lại sinh ra một đứa con gái như vậy, cũng thật không uổng.



"Nếu đã thế, vậy thì làm phiền Phong cô nương chiếu cố cho Nhị công tử thật tốt."



"..." Còn cần ngươi phải nói à, đây chính là thẻ người tốt của ta, ta không chiếu cố thì ai chiếu cố!
Tân Vũ: "..."



-



Thần Võ sơn trang nhúng tay vào điều tra chuyện Mãn phủ, nhưng đáng tiếc manh mối vẫn không có nhiều, cũng không tra ra được gì nữa.



Thời gian thoáng một cái đã trôi qua, án diệt môn của Mãn phủ dần dần bị tin tức đại hội Phong Vân sắp đến thay thế.



Người của Phong Mãn Lâu kích động muốn tham gia.



Sơ Tranh chẳng hề muốn tham gia tí nào.



Khoảng thời gian này cô đã thăm dò rõ ràng được không ít thói quen của Mãn Nguyệt.



Bất luận thứ gì màu lam cũng có thể làm cho Mãn Nguyệt tức giận đập đồ vật, cho nên Sơ Tranh đổi hết những thứ có màu lam ở Phong Mãn Lâu thành màu đỏ.



Khi ở nơi nhiều người, Mãn Nguyệt sẽ chủ động tới gần cô.



Mà muốn để Mãn Nguyệt chủ động ôm cô, thì phải có người biểu thị muốn cô rời đi, hoặc là để Mãn Nguyệt cho rằng đó là tình huống mà cô sẽ rời khỏi hắn thì mới có được loại phúc lợi này.



Thân thể Mãn Nguyệt tĩnh dưỡng không tệ, trên mặt dần dần có khí sắc, phối hợp với một thân hồng y kia, càng thêm loá mắt.



Có đôi khi Mãn Nguyệt lại đột nhiên muốn rời đi đi tìm Diêm Nha, Sơ Tranh phải phí sức lực rất lớn mới dỗ được người lại.



Lúc trước Diêm Nha cũng không nói thẻ người tốt khó chăm như vậy mà!



Cảm giác mình bị lừa gạt.



Mà cô còn phải nhịn.



Khó chịu.



Muốn khóc.



-



Đảo mắt chính là đại hội Phong Vân.



Trận thịnh hội này sẽ cử hành khoảng hơn nửa tháng, mục đích chủ yếu là để mọi người luận bàn, giao lưu võ học.



Có chút giống đại hội võ lâm để các môn phái giao lưu.



Mấy ngày cuối cùng là thời gian tranh đoạt bảng Phong Vân.



Hàng năm Thần Võ sơn trang đều sẽ đổi mới bảng Phong Vân, cách thức khiêu chiến là, nếu như ngươi muốn trèo lên đứng đầu bảng, như vậy ngươi chỉ cần khiêu chiến người đứng đầu bảng, chỉ cần ngươi có thể thắng được, thì ngươi sẽ đứng đầu bảng.



Đương nhiên trong lúc khiêu chiến, không thể sử dụng thủ đoạn hạ lưu, cũng không thể mượn dùng ngoại lực.



Nhất định phải dựa vào thực lực của chính mình để chiến thắng khiêu chiến, mới có thể được công nhận.