Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1783 : Phong vũ mãn lâu (20)

Ngày đăng: 01:44 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sau khi Sơ Tranh từ chối đổi viện tử, Liễu Khúc Trần đích thân tới một chuyến, bảo Sơ Tranh có gì khó chịu thì có thể nói với hạ nhân trong sơn trang.



Đương nhiên Liễu Khúc Trần cũng không phải cố ý đến thăm cô, cho nên y đều đến chỗ tất cả những người đến đây một lần.



Thái độ như vậy, làm những võ lâm nhân sĩ này cảm thấy mình được tôn trọng, rất là cung kính đối với Liễu Khúc Trần.



Mấy ngày đầu tiên mọi người tự do giao lưu, không có hạn chế gì, trên dưới sơn trang cũng đều có thể đi lại.



Sơ Tranh không ra ngoài, bày một cái ghế ở trong sân, nằm ở phía trên phơi nắng.



Trước mắt Sơ Tranh đột nhiên tối sầm lại, cô hơi mở mắt ra.



Thiếu niên mặc áo choàng như lửa đứng ở bên cạnh cô, mặt mày buông xuống, bình tĩnh nhìn cô.



"Dậy rồi?"



Mãn Nguyệt không đáp, chỉ nhìn cô không chớp mắt.



Sơ Tranh: "..."



Ngươi có ý gì đây?



Ngươi không nói làm sao ta biết!?



"Muốn làm gì?" Sơ Tranh nhịn xuống sự không kiên nhẫn: "Ngươi muốn làm gì thì cứ nói với ta."



Mãn Nguyệt bỗng nhiên động, hắn trực tiếp chen vào trong ghế của Sơ Tranh, thân thể cuộn tròn lại, ôm cô thật chặt.



Sơ Tranh: "???"



Cái ghế đã chật như thế, ngươi còn cướp với ta!!



"Ngươi muốn ở đây phơi nắng?" Sơ Tranh hỏi hắn.



"Ừ."



"Vậy ta nhường cho ngươi." Sơ Tranh nói xong liền muốn ngồi dậy, có thể có cách nào đâu, thẻ người tốt của mình quỳ cũng phải sủng... Đó là không thể nào.



Mãn Nguyệt ôm cô không buông tay, ý tứ rất rõ ràng, không cho cô đi.



Sơ Tranh: "???"



Có ý gì đây?



Sơ Tranh nhìn người trong ngực một chút, cuối cùng chỉ có thể điều chỉnh thân thể, để thiếu niên nằm thoải mái hơn một chút.




Sơ Tranh đi qua đá một cước vào người nam nhân, sau đó dùng chân đạp lên nam nhân kia, hơi cúi người nhìn về phía thiếu nữ dưới đất: "Không sao chứ?"



Nước mắt vẫn còn vương trên mặt thiếu nữ, nàng sững sờ nhìn cô, một hồi lâu sau mới kịp phản ứng, lấy miếng vải bị nhét vào trong miệng xuống.



"Không... Không sao."



Nàng ôm chặt y phục run rẩy đứng lên, thiếu chút nữa nàng cho là trong sạch của mình khó mà giữ được.



Chẳng ai ngờ rằng, ở trong Thần Võ sơn trang mà còn gặp phải chuyện như vậy.



Thiếu nữ vừa khóc thút thít vừa nói: "Cám ơn tỷ..."



【 Chúc mừng tiểu tỷ tỷ lấy được thẻ cảm ơn ×1 】



Sơ Tranh vốn đã định đi rồi, lúc này lại hỏi thêm một câu: "Người này ngươi biết?"



"Không biết, hắn đột nhiên lao ra, cưỡng ép túm ta tới đây." Thiếu nữ nói xong vẫn còn sợ hãi: "Nếu không có tỷ, ta..."



Nàng không dám nói tiếng, chỉ cần suy nghĩ thôi cũng cảm thấy đáng sợ.



Sơ Tranh quan sát trang phục của thiếu nữ một chút, xem ra không giống với hạ nhân của Thần Võ sơn trang.



"Ngươi đưa hắn ta đi gặp Liễu Khúc Trần đi." Sơ Tranh chỉ vào người dưới đất.



Dù sao cũng xảy ra chuyện ở Thần Võ sơn trang, Liễu Khúc Trần thân làm trang chủ, dù thế nào cũng phải đến chùi đít.



Biểu cảm của thiếu nữ cứng đờ, hoảng loạn lắc đầu: "Ta? Ta không... Ta sợ, nếu như hắn tỉnh lại, ta đánh không lại hắn."



Hơn nữa loại chuyện này...



Loại chuyện này để cho người ta biết được, nàng còn gặp người kiểu gì nữa?



Nữ hài tử da mặt mỏng, xảy ra chuyện như vậy, thứ đầu tiên nghĩ đến chính là danh dự của mình.



Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Vậy thì tùy ngươi."



Dù sao cũng đã lấy được thẻ cảm ơn, Sơ Tranh cũng không có ý định ở lại lâu.



【 Tiểu tỷ tỷ, nàng là đồ đệ của Kim Hoa thánh thủ, cô chắc chắn không giúp? 】



Sơ Tranh: "..."



Sơ Tranh đã quay người đi được nửa vòng, rất tự nhiên quay trở lại, nói với thiếu nữ kia: "Ngươi đi gọi Liễu Khúc Trần tới được chứ?"



Thiếu nữ nuốt một ngụm nước bọt, cuối cùng gật gật đầu: "Được."



"Nhanh đi đi."