Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1788 : Phong vũ mãn lâu (25)

Ngày đăng: 01:44 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Thủ pháp này..."



Sắc mặt Kim Hoa thánh thủ ngưng trọng.



"Có vấn đề gì?" Sơ Tranh hỏi.



"Hình như từng gặp ở đâu đó rồi..." Kim Hoa thánh thủ suy nghĩ một chút, sau khi không nghĩ ra được, lại nói: "Ngươi nói lúc ban đầu hắn không phát hiện ra kinh mạch bị hao tổn, là về sau mới xuất hiện tình huống này?"



"Ừ."



"Kinh mạch của hắn bị chấn vỡ từ bên trong, nói cách khác, người kia lưu lại nội lực trong thân thể hắn, đợi khi hắn sử dụng nội lực, hai loại sức mạnh tương xung với nhau, kinh mạch sẽ bị chính hắn chấn vỡ."



Hơn nữa loại phương pháp này còn không phải chỉ duy nhất một lần.



Là nhiều lần sử dụng nội lực, từng chút từng chút hư hao thành bộ dạng như bây giờ.



"Còn có thể cứu không?"



"..." Kim Hoa thánh thủ nhìn Sơ Tranh một chút, chỉ cảm thấy tiểu cô nương này nói chuyện thật thú vị, còn chưa chết đâu, cứu cái gì mà cứu.



"Có thể chữa trị, nhưng cho dù chữa trị, thực lực cũng không khôi phục được như trước kia."



"Có thể cứu là được."



"Nhưng mà ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng, muốn chữa khỏi cho hắn, phải cần rất nhiều thiên tài địa bảo, phải có một lượng lớn tiền tài để chèo chống."



Đôi mắt Sơ Tranh sáng lên: "Những thứ khác Phong Mãn Lâu không có, chỉ nhiều tiền."



Kim Hoa thánh thủ: "..."



Ngươi tưởng rằng ta không biết Phong Mãn Lâu có bộ dạng gì à?



Sơ Tranh đã nói như vậy, Kim Hoa thánh thủ cũng không nói thêm gì nữa, bắt đầu trị liệu cho Mãn Nguyệt.



Bây giờ chỉ là cơ bản nhất, đến tiếp sau đó sẽ rất phiền phức.



Sơ Tranh bị đuổi ra khỏi phòng, hai canh giờ sau Kim Hoa thánh thủ đi từ bên trong ra: "Sáng mai ta lại tới, các ngươi chuẩn bị đầy đủ những vật này trước đi."



Kim Hoa thánh thủ đưa ra một tờ giấy, Sơ Tranh thô sơ giản lược nhìn một vòng, xác thực đều là một ít dược liệu rất đắt giá.



Hơn nữa số lượng còn rất lớn.




Bây giờ người cô quan tâm chỉ có thẻ người tốt.



"Lâu chủ, chúng ta không tham gia thi đấu cuối cùng sao?" Khê Nam đổi đề tài, đến hai ngày thi đấu cuối cùng.



"Ngươi muốn đi?"



"Không phải, Phong Mãn Lâu chúng ta phải dựng lại bảng hiệu, bằng không thì bao nhiêu người nhìn chúng ta đều cảm thấy dễ bắt nạt, thường xuyên tới tìm chúng ta gây phiền phức, như thế thật sự rất đáng ghét."



Tân Vũ ngược lại rất muốn lên, nhưng mà tỷ thí như vậy, Tân Vũ còn chưa đủ trình độ.



Khê Nam...



Cậu thì thôi đi, cậu không thích hợp chém chém giết giết.



Dựng bảng hiệu gì đó Sơ Tranh không có hứng thú, nhưng câu nói sau cùng kia... Cô cảm thấy có đạo lý.



Muốn phòng ngừa phiền phức, thì phải làm cho người ta biết ngươi không dễ chọc.



Vừa vặn đi đánh những người kia, báo thù cái.



"Đi."



Sơ Tranh vung tay lên.



"Không thể để cho người ta xem thường Phong Mãn Lâu được, lâu chủ ngài lợi hại như vậy, chúng ta... Hả?"



Lâu chủ vừa nói đi sao?



Sơ Tranh dẫn theo Khê Nam đến sân luyện võ.



Trên đài thi đấu còn có người đang khiêu chiến, Sơ Tranh vừa đến, sắc mặt người bên ngoài đều có chút biến hóa, bây giờ nhìn thấy Sơ Tranh, bọn họ chỉ cảm thấy mặt đau.



Sơ Tranh đi thẳng tới tận cùng bên trong nhất, khoanh tay trước ngực nhìn người trên sân đấu.



Đám người thấy cô đứng đấy nhìn, không có biểu thị gì, lại dồn dập đưa mắt về trên đài.



"Lâu chủ, chúng ta khiêu chiến thứ hạng 20 đi."



Khê Nam đưa ra đề nghị cho Sơ Tranh, có thể đi vào top 20 đã không tệ rồi.



Sơ Tranh rút sổ trong tay Khê Nam đi, đây là bảng xếp hạng mới nhất, bút tích phía trên vẫn còn chưa khô.



Sơ Tranh nhìn xuống một chút, cũng không biết chọn ai, rất nhanh liền ném sổ về cho Khê Nam.