Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1807 : Ngôi sao của ngày mai (9)

Ngày đăng: 01:44 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Không phải đang gặp đây sao." Sơ Tranh biết nghe lời phải đáp.



Người đàn ông khép "bộp" quyển sách lại, lần theo ánh mắt Sơ Tranh nhìn qua: "Tần Sơ Tranh, cô có bệnh à?"



Sơ Tranh thật lòng trả lời: "Không có, rất khỏe mạnh, có cần xem báo cáo kiểm tra sức khoẻ không?"



Cố Ngự: "..."



Bệnh tâm thần!



Cố Ngự lười nói mò với Sơ Tranh, dù sao cũng chỉ vì gia tộc nên mới bị trói vào chung một chỗ...



Không biết sao Cố Ngự lại có chút bực bội, hắn kéo ngăn kéo bên cạnh ra, lấy ra một cái hộp ném lên trên bàn: "Hai tuần nữa là sinh nhật lão phu nhân, cô cần cùng tôi có mặt, cần lễ phục thì bảo chú Lâm chuẩn bị cho cô. Thứ này cho cô, ngày hôm đó nhớ đeo lên, ra ngoài đi."



Sơ Tranh: "..."



Sẽ có lúc mi khóc, ta nhịn mi trước vậy.



Sơ Tranh rời khỏi hội sở không nói cho Lưu Xuân Hoa biết, điện thoại đòi mạng của Lưu Xuân Hoa cứ không ngừng gọi đến, Sơ Tranh chê bà ta phiền, trực tiếp kéo đen, thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh lại.



-



Thời gian nhoáng một cái chính là sinh nhật của bà nội Cố Ngự.



Lão phu nhân của Cố gia, cũng chính là bà nội của Cố Ngự.



Cha mẹ của Cố Ngự cơ bản không có nhà, Cố Ngự có thể nói là do lão phu nhân một tay nuôi lớn, cho nên lời của lão phu nhân, từ trước đến nay Cố Ngự luôn nghe theo.



Mà hôn ước của hắn và Sơ Tranh, chính là lão phu nhân chỉ định.



Cố Ngự nói hôn ước của bọn họ hắn không định đoạt được, nguyên nhân là ở chỗ này, lão phu nhân kiên quyết không đồng ý cho hắn giải trừ hôn ước.



Mà Cố Ngự lại không dám ngỗ nghịch với lão phu nhân, chỉ có thể chịu đựng lấy.



Đại thọ của lão phu nhân làm đến phi thường long trọng, tất cả mọi người trong Cố gia đều có mặt, người trong xã hội thượng lưu có thể mời cơ hồ cũng đều mời tới.



Nguyên chủ cũng không tới tham gia lần thọ yến này, lúc ấy cô ấy đang làm gì?




Cũng có người nhỏ giọng hỏi: "Tần gia nào nhỉ? Vị kia của Cố gia vậy mà đã đính hôn rồi à?"



"Chính là Tần gia làm bất động sản ấy."



"Ồ... Nhà ấy à." Một tiếng này rõ ràng có chút khinh thị.



Tần gia nói thế nào nhỉ... Mặc dù có tiền, nhưng bởi vì làm bất động sản làm giàu, so ra kém hơn những tập đoàn phát triển nhiều năm, có nội tình thâm hậu kia.



Cho nên khó tránh khỏi có một số người sẽ cảm thấy là nhà giàu mới nổi...



"Việc này không công khai, nhưng mọi người đều ngầm biết mà."



Chuyện Sơ Tranh và Cố Ngự đính hôn, bởi vì nguyên nhân thân thể của Cố Ngự, không công khai tổ chức, chỉ trao nhẫn, nhưng người trong vòng tròn cơ bản đều nghe thấy.



Lúc này chiếc nhẫn kia nằm ngay trên ngón tay Sơ Tranh.



Nguyên chủ lúc trước trở về liền ném cho Cố Ngự, trong cái hộp mà lúc trước Cố Ngự cho cô, chính là chiếc nhẫn này.



"Sao lại tới một mình, thằng nhóc thối kia đâu?" Cố lão phu nhân nghe mọi người tán dương một phen xong, tâm tình rất tốt.



"Không biết." Sơ Tranh rất trả lời thành thật.



"Thằng nhóc thối này..."



Cố lão phu nhân mặc dù đang mắng, nhưng trong giọng nói lại không có nhiều ý trách cứ.



"Loại trường hợp như hôm nay mà nó dám để cháu tới một mình, quá không hiểu chuyện, chờ nó tới, để bà nội giúp cháu giáo huấn nó."



"Cảm ơn bà nội." Sơ Tranh rất không khách khí đồng ý, cũng lấy quà tặng mà bản thân chuẩn bị ra: "Đây là quà tặng cho bà."



"Tần tiểu thư chuẩn bị quà gì thế, cho chúng tôi mở mang tầm mắt với."



Cô gái ngồi ở vị trí số hai kia nở nụ cười, âm thanh lại không thấp: "Tặng cho bà Cố, vậy chắc chắn không thể tùy tiện, nhất định phải tuyển chọn tỉ mỉ, dù sao hôm nay cũng là lễ mừng thọ của bà Cố mà."



Đám người ồn ào, muốn Cố lão phu nhân lấy đồ vật ra xem.



Cố lão phu nhân cũng không biết Sơ Tranh tặng cái gì, bà nhìn cô gái nhìn qua có vài phần nhu thuận đứng ở bên cạnh một chút, không thấy cô có bối rối gì, liền mở hộp ra: "Được được được, vậy thì xem một chút đi."



Hộp tầm bằng tờ giấy A4, nhưng rất nhẹ, đóng gói cũng chỉ dùng dây lụa quấn lên, chỉ nhìn như vậy, quả thực có chút không cao cấp.