Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1810 : Ngôi sao của ngày mai (12)

Ngày đăng: 01:44 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh cũng không để ý, đợi cô đi đến tầng hai, mới nhớ tới một vấn đề.



Cố Ngự ở phòng nào?



Sơ Tranh lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Cố Ngự: "Anh ở phòng nào?"



Cố Ngự kỳ quái vì sao Sơ Tranh lại gọi điện thoại cho mình: "Tôi ở dưới lầu, cô tìm tôi làm gì?"



"Không phải anh muốn thay quần áo à?"



"Tôi thay quần áo làm gì?" Cố Ngự không hiểu thấu, sau đó cảnh cáo cô: "Cô đừng có rảnh rỗi mà đi gây sự nhé."



Sơ Tranh: "..."



Trong điện thoại di động truyền đến tiếng tút tút, Sơ Tranh trầm mặc nhìn quần áo trong tay, cho nên vì sao người hầu phải lừa cô đưa đến?



Sơ Tranh tùy tiện ném quần áo tới bên cạnh, quay người xuống lầu, tìm kiếm người hầu vừa rồi trong đám người.



Cô rất nhanh tìm được người hầu kia, bưng ly rượu, điềm nhiên như không có việc gì ngang nhiên xông qua.



"Cái này lát nữa đặt ở bên kia, đừng làm sai, thông minh linh động lên chút đi..."



Người hầu vừa phân phó, vừa quay người, người đứng phía sau làm người hầu giật mình: "Tần... Tần tiểu thư?"



-



Mười phút sau.



Phòng chứa đồ.



Người hầu ôm đầu ngồi xổm dưới đất, sắc mặt trắng bệch, thân thể run thành cái sàng.



"Ý của cô là, Kiều Vi bảo cô làm như vậy?"



"Vâng... Vâng...." Người hầu liên tục gật đầu.



"Cô ta muốn làm gì?"



"Không... Không biết..." Người hầu run rẩy lắc đầu, khóc không ra nước mắt: "Tần tiểu thư, tôi thật sự không biết."



Sơ Tranh cúi đầu nhìn người hầu: "Giúp tôi làm một chuyện, tôi sẽ xem như chuyện này chưa từng xảy ra, không nói cho Cố gia biết, cũng sẽ không tiếp tục truy cứu cô, thế nào?"



"Thật... Thật sao?"



"Đương nhiên."



"Ngài nói đi." Cô ta còn cho là mình chết chắc rồi.




Sơ Tranh và Cố Ngự cùng nhau đến đại sảnh.



Bà nội Cố đã ở đó, đang nói chuyện với những người bạn già của mình, thấy bọn họ tới, lập tức gọi bọn họ qua.



Cố Ngự và người của Tần gia đều sợ Sơ Tranh đột nhiên kiếm chuyện, nhưng từ đầu tới đuôi Sơ Tranh đều rất phối hợp, bà nội Cố cực kỳ vui vẻ.



Ngay tại chỗ tháo vòng ngọc trên tay ra cho Sơ Tranh.



Nghe nói đây là vật mà Cố gia truyền cho cô vợ nhỏ, là vật truyền thừa qua từng đời, rất đáng tiền.



Bây giờ Cố lão phu nhân trực tiếp cho Sơ Tranh, đó không phải là triệt để quyết định chọn cô sao?



Một số người ngẫm lại bây giờ Cố Ngự chỉ là người tàn phế, đáy lòng lại dễ chịu hơn nhiều.



Bọn họ cũng không muốn sống cả đời bên một người tàn phế.



Khỏi cần phải nói, nhu cầu bình thường trong cuộc sống cũng không thỏa mãn được.



Nếu mà gả đi thì chính là phòng không gối chiếc, cũng không có gì đáng giá ghen tị cả.



Mà chuyện Sơ Tranh tặng bà nội Cố một hòn đảo, cũng dần dần truyền ra.



Ông bà Tần viết rõ mấy chứ kinh ngạc lên mặt, cô lấy đâu ra tiền mà mua đảo?



Cho nên đợi mọi người tản ra, bà Tần ngay lập tức tìm đến: "Tiểu Sơ, đảo kia là thế nào? Có phải con lừa gạt bà nội Cố không?"



Đây là cách giải thích duy nhất mà ông bà Tần có thể nghĩ đến.



Đến lúc đó người mất mặt là ai chứ?



Còn không phải Tần gia bọn họ sao!



Ngày hôm nay nha đầu này vẫn rất yên tĩnh, không hề gây ra chuyện gì, bọn họ còn cảm thấy kỳ quái, nghe thấy chuyện hòn đảo kia, phản ứng đầu tiên chính là lại đến rồi.



Sơ Tranh mặt không cảm xúc hỏi: "Mẹ cảm thấy bà nội Cố là người có thể tùy tiện lừa gạt?"



Bà Tần thấy nhiều nhất chính là bộ dạng tức giận của con gái mình, không thì chính là quái gở châm chọc khiêu khích, nhưng cho tới bây giờ chưa từng thấy cô bình tĩnh như vậy bao giờ... Bình tĩnh giống như hết thảy những chuyện này đều không liên quan gì đến cô.



Bà Tần không khỏi sinh ra một trận lạ lẫm và cảm giác khoảng cách, còn có một loại... E ngại.



Bà ta thế mà lại sợ con gái của mình?



Bà Tần nghĩ như vậy, lại cảm thấy mình cả nghĩ quá rồi, người này vẫn giống như trước kia, chắc chắn là cô đang có những ý nghĩ xấu khác!



Bà Tần trầm mặt: "Vậy hòn đảo kia là thế nào? Con lấy đâu ra tiền mua? Tần Sơ Tranh mẹ nói cho con biết, nếu như con thật sự lừa gạt bà nội Cố, thì bây giờ lập tức đi nói rõ ràng rồi xin lỗi đi!"



"Con không lừa gạt, mẹ muốn tin hay không thì tùy."



Sơ Tranh trông thấy Cố Ngự, trực tiếp đi qua, tiếp nhận xe lăn từ trong tay vệ sĩ.