Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1818 : Ngôi sao của ngày mai (20)

Ngày đăng: 01:44 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh xách theo cái túi chậm rãi đi từ trong tiệm ra, vừa đi hai bước liền bị người ngăn lại.



"Tần tiểu thư, thật là trùng hợp."



Kiều Vi mặc một thân váy màu trắng ngà, tinh xảo lại ưu nhã, khóe miệng mỉm cười nhìn cô.



Sơ Tranh ăn mặc tùy ý hơn nhiều, thời tiết bên ngoài vẫn còn đang lạnh, cô còn khoác một chiếc áo khoác tương đối dày. Lúc này một tay đút túi, một tay xách theo cái túi, chỉ đứng như vậy, cũng có chút cảm giác du côn đẹp trai.



Mặc dù hoàn toàn là hai phong cách, nhưng Sơ Tranh đứng trước mặt Kiều Vi, trên khí thế vẫn không hề thua kém.



"Tần tiểu thư một mình đến dạo phố à?" Mặt mày Kiều Vi mang ý cười, dáng vẻ tự nhiên hào phóng, làm cho người ta không nhìn ra địch ý của cô ta.



Bộ dạng này của cô ta, giống như không hoài nghi tới chuyện lần trước ở trên yến hội, là do Sơ Tranh làm.



Ánh mắt Sơ Tranh bất động thanh sắc quét một vòng, lạnh lùng nói: "Không phải."



"Ồ?" Kiều Vi hiếu kì chơp mắt: "Vậy Tần tiểu thư đi cùng ai?"



"Quỷ."



Kiều Vi: "..."



Sơ Tranh không thèm để ý đến người râu ria, lãng phí thời gian và tinh lực, dự định vòng qua cô ta, trực tiếp rời đi.



Kiều Vi biết Sơ Tranh qua loa cho có lệ với mình, rất nhanh lấy lại tinh thần, gọi cô lại: "Anh Cố Ngự cũng ở đây, lát nữa chúng tôi định đi ăn cơm, không bằng Tần tiểu thư đi cùng đi?"



Bước chân Sơ Tranh hơi dừng lại, nghiêng đầu nhìn Kiều Vi.



Nụ cười trên mặt Kiều Vi càng xán lạn hơn, đáy mắt có vẻ kiên định nhất định phải có được.



Chuyện lần trước, Kiều Vi có thể xác định, là do cô làm ra.



Nhưng mà không có chứng cứ, cô lại là vị hôn thê của Cố Ngự, Cố lão phu nhân còn thích cô như vậy, cô ta vạch bừa ra như thế, ai sẽ tin tưởng cô ta chứ?



Tuy nhiên cũng không nóng nảy, muốn đối phó với cô, sẽ luôn có biện pháp.




Những người còn lại cũng không dám thở mạnh, suất diễn ngày hôm nay có chút hãi hùng khiếp vía nha.



"Tần Sơ Tranh!" Người tức giận trước chính là Cố Ngự: "Cô nói hươu nói vượn gì thế!"



Sơ Tranh liếc hắn một cái, không đáp lời.



Kiều Vi siết ngón tay đứng ở bên đó, giống như một gốc hoa bách hợp lay động trong mưa gió: "Tần tiểu thư, cô có địch ý lớn với tôi như thế sao? Tôi cũng không có ý gì khác..."



Sơ Tranh thần sắc lãnh đạm: "Cô suy nghĩ nhiều." Nếu không phải ngươi khăng khăng chạy đến trước mặt ta, thì ngươi là ai ta cũng không biết.



Hơn nữa...



Thẻ người tốt đương nhiên là của một mình cô.



Cô ta có thể nhìn, nhưng không thể sờ.



Sơ Tranh đẩy Cố Ngự rời đi, trước khi đi, thanh toán tiền cho bọn họ.



-



Rời khỏi phòng, Cố Ngự liền cười xùy một tiếng: "Cô nhằm vào Kiều Vi làm gì?"



"Anh thích cô ta?"



"Tần tiểu thư, tôi thích ai là chuyện của tôi, không mượn cô xen vào? Cô không ở đoàn làm phim cùng người trong lòng cô, chạy đến đây làm gì?"



Sơ Tranh hơi khom người, Cố Ngự đột nhiên ngửi thấy một mùi hương thanh lãnh nhàn nhạt, không giống với những loại nước hoa mà trước kia hắn từng ngửi thấy lắm.



"Cố tiên sinh, anh thích ai không quan trọng, quan trọng chính là, sau này anh chỉ có thể sống cùng tôi, cái tên trên sổ hộ khẩu cũng sẽ chỉ là tôi." Sơ Tranh hơi dừng lại: "Người trong lòng tôi đang ở ngay cạnh tôi, Cố tiên sinh yên tâm."



Cố Ngự: "??"



Hắn yên tâm cái gì?



Người phụ nữ này làm gì thế hả!!



Sau này ai muốn sống cùng cô chứ? Lúc trước rốt cuộc là ai gào thét dù sống cùng chó, cũng sẽ không sống cùng hắn chứ!!