Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1883 : Ma Pháp Sứ Đồ (4)

Ngày đăng: 01:45 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Elsa bên này lấy lại tinh thần, chỉ vào Sơ Tranh: "Cha, cô ta chính là..."



Charles có thâm ý khác nhìn Sơ Tranh mấy lần, đè Elsa nổi giận đùng đùng xuống: "Một chút chuyện nhỏ, được rồi, ăn cơm trước đi."



"Cha!"



Charles chỉ nhàn nhạt nhìn Elsa một chút, Elsa lập tức im bặt lại, vài giây sau, tức giận đẩy đĩa trước mặt ra: "Con không ăn nữa."



Elsa tức giận trở về phòng, Sơ Tranh cũng không có ý định ăn cơm với người xa lạ, trở về phòng theo.



Trong phòng ăn rất nhanh cũng chỉ còn lại Charles và Maggie.



"Đứa con gái này của em..."



Maggie cúi đầu xuống: "Tranh... Shelleya không hiểu chuyện, xin đại nhân thứ lỗi, em nhất định sẽ bảo con bé xin lỗi Elsa."



Dường như Charles muốn nói gì đó, nhìn thấy bộ dạng này của Maggie, khoát khoát tay: "Ăn cơm đi."



-



Gian phòng của nguyên chủ ở cuối hành lang, gian phòng không tính là lớn, nhưng đồ vật bên trong đều đầy đủ, cho dù Charles không thích đứa con kế như nguyên chủ, thì trên sinh hoạt cũng sẽ không khắt khe với cô ấy.



Sơ Tranh tìm tới tấm gương, trước tiên nhìn người trong gương một chút, sau khi xác định ngũ quan đều rất xinh đẹp, hài lòng thưởng thức một hồi, lúc này mới chuẩn bị đi tắm.



Cốc cốc ——



Cửa phòng bị người gõ vang.



"Shelleya, mở cửa!"



Không cần mở cửa cũng biết người bên ngoài là ai.



Sơ Tranh đi qua, khóa trái cửa lại, sau khi dùng ngân tuyến che đậy cả phòng lại, rồi mới chậm rãi đi tắm.



-



Elsa gõ cửa nửa ngày không ai ra mở, muốn trực tiếp xông vào, lại phát hiện không mở được cửa ra, tức giận đến mức hơn nửa đêm Elsa mới ngủ.



Vốn định ngày hôm sau đi tìm Sơ Tranh tính sổ, kết quả lại được cho biết Sơ Tranh đã đến học viện trước.



Elsa xém chút bị tức chết.



Sơ Tranh ngồi trên xe ngựa hôm qua cô mới mua đến học viện, lúc này thời gian còn sớm, người đến học viện không nhiều.



Sơ Tranh xuống xe ngựa, không gây nên quá nhiều người chú ý.
"Có việc?"



Alice vội vàng giơ một cánh tay ra, khẩn trương xua xua: "Không có... Không có việc gì, tôi... Tôi chỉ là trông thấy cậu, nên đến chào hỏi cậu."



Nói đến phần sau âm lượng của Alice đã bé đến không thể nghe được nữa.



Ánh mắt lạnh lùng xa cách của Sơ Tranh làm Alice không dám nói tiếp nữa.



"Ồ."



Làm ta sợ muốn chết.



Vừa rồi chắc là không trông thấy đâu nhỉ?



Chắc chắn là không nhìn thấy!!



Sơ Tranh bất động thanh sắc cất tấm gương đi, quay đầu tiếp tục đi về phương hướng phòng học.



Alice nhìn Sơ Tranh rời đi, một hồi lâu sau mới ôm đồ vật đi về một phương hướng khác.



-



Sơ Tranh ngồi trong phòng học, lật sách về lý luận ma pháp trên bàn nguyên chủ.



Nguyên chủ không đo ra thiên phú ma pháp, cũng không cách nào dựa theo phương pháp mà đạo sư* dạy, cảm thụ nguyên tố ma pháp trong không khí.



(*Đạo sư: Theo Wikipedia thì đạo sư nghĩa là sư phụ, người dạy đạo, truyền đạo, người hướng dẫn, bậc thầy,.... Ở đây tác giả dùng đạo sư (导师) mà không phải lão sư (老师) cho nên mình để vậy chứ không đổi thành thầy giáo cô giáo nha.)



Thân thể này của cô... Chính là phế vật.



"Các cậu nhìn cô ta kìa..."



"Quần áo trên người cô ta là thế nào?"



"Hôm qua cô ta làm Elsa tức thành thế kia, hôm nay thế mà vẫn khỏe mạnh đến trường học..."



"Còn làm bộ đọc sách, một phế vật như cô ta xem hiểu sao?"



Khi Sơ Tranh đến phòng học thì không có mấy bạn học, nhưng theo thời gian bạn học đến càng ngày càng nhiều, tiếng nghị luận liên quan đến cô cũng bắt đầu nhiều lên.



Trước hết nhất làm người ta chú ý chính là thân váy áo tinh xảo hoa lệ trên người cô.



Ở trong ấn tượng của bọn họ, Sơ Tranh chính là tùy tùng của Elsa, loại chân chạy vặt chuyên xách giỏ múc nước ấy.



Ăn mặc bình thường, luôn luôn cúi đầu, cảm giác tồn tại rất thấp.



Vậy mà hôm nay, cô lại đổi một thân váy áo sạch sẽ xinh đẹp, ngồi ở bên kia, lưng thẳng tắp, khí thế quanh thân kinh người, cảm giác tồn tại mãnh liệt đến mức không ai có thể coi nhẹ.