Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1910 : Ma Pháp Sứ Đồ (31)

Ngày đăng: 01:45 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Cự long không quá tình nguyện chở Sơ Tranh, dù sao trước đó nó cũng từng bị cô trói.



Bây giờ nó đã không còn là nó của lúc trước, nó đã mở ra phong ấn, mặc dù lực lượng vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng nó tuyệt đối sẽ không bị ấn lấy mà đánh nữa.



Nhưng mà mặc kệ nó có nguyện ý hay không, tiểu thiếu gia cười tủm tỉm sờ nó một cái, Dila chỉ có thể nghẹn khuất để Sơ Tranh đi lên.



Hèn hạ!!



Suweb tên nhân loại dối trá này, không biết từ đâu mà biết được tên của nó, còn lật ra tư liệu, xác định nó chính là Ma Long Dila, sau đó không nói hai lời cưỡng ép ký khế ước với nó.



Lúc ấy nó còn chưa mở phong ấn, làm sao có thể là đối thủ của hắn.



Hèn hạ!



Vô sỉ!



"Chỗ này xảy ra chuyện gì?" Sơ Tranh ngồi ở trên cự long, nhìn qua di tích có thể so với một thành trì phía dưới.



Vừa rồi sau khi khu di tích này xuất hiện, người ở bên trong quỷ khóc sói gào chạy ra.



Nhưng không chạy được bao xa, thì từng người từng người rơi vào trong khe hở.



Nếu không phải Sơ Tranh chạy nhanh, thì bây giờ cô và vị tiểu thiếu gia này có lẽ cũng cùng chung hoạn nạn rơi vào rồi.



Thiếu niên ngáp một cái, trống rỗng lấy ra một quyển sách dày đến mức có thể làm cục gạch: "Này."



Trang bìa là một cái ma pháp trận, không có gì khác biệt so với ma pháp trận bình thường, trừ cái đó ra, thì không có bất kỳ thứ gì nữa.



Trang sách ố vàng, văn tự rất kỳ quái, Sơ Tranh dùng ký ức của nguyên chủ, chỉ có thể miễn cưỡng xem hiểu một chút.



Kiểu văn tự này đã là trước đây thật lâu, nguyên chủ chưa từng học loại văn tự cổ đại này.



"..."



"A, quên mất, có lẽ em xem không hiểu." Lúc này thiếu niên mới nhớ tới, lại gần mềm mềm nói: "Vậy tôi kể cho em đi."



Không đợi Sơ Tranh trả lời, thiếu niên liền phối hợp nói về nó.



Cực kỳ lâu trước kia, có một vị Thánh ma đạo sư cực kỳ lợi hại. Tục truyền vị Thánh ma đạo sư kia là vị có thiên phú tốt nhất, thực lực lợi hại nhất trong lịch sử ma pháp.



Y từng lấy sức một mình cứu người của toàn thành, có được năng lực dời núi lấp biển, không có ma pháp y không biết, chưa từng thua trận.




-



Chỗ sâu trong phế tích.



Ma pháp trận dần dần sáng lên, ánh sáng xoay chuyển phóng lên ngút trời.



Người từ nơi xa chạy tới, nhìn thấy rồng bay trên bầu trời, cũng trông thấy ánh sáng của những ma pháp trận đang vận chuyển kia.



Dila chỉ xoay quanh trên bầu trời, cũng không làm ra tư thế công kích, cho nên đám người lập tức đuổi tới khu vực có ánh sáng ma pháp trận.



Trong ma pháp trận, những người biến mất lúc này đều ở bên trong.



Trong mỗi ma pháp trận đều có một số người, có người tuyệt vọng ôm đầu khóc rống, có người đang thử xông ra khỏi ma pháp trận.



"Có người... Có người đến!!"



"Cứu mạng!"



"Cha!! Cứu con!!"



"Người đến rồi, được cứu rồi! Được cứu rồi, không thể chết ở nơi không hiểu thấu này, mau cứu chúng tôi ra ngoài."



Người trong ma pháp trận trông thấy có người đến, lập tức trông thấy hi vọng.



Người đuổi tới trông thấy con mình, lòng nóng như lửa đốt muốn qua cứu người, lại bị đồng bạn bên cạnh ngăn lại.



"Đừng đi qua!"



"Đầu tiên chờ chút đã, xem tình huống đã rồi nói!"



"Con gái tôi còn ở bên trong."



"Bình tĩnh chút đi!!"



Bọn họ dừng ở vị trí an toàn, cách không hô lên.



Những ma pháp trận này nhìn rất kỳ quái, không giống những ma pháp trận vận hành bình thường.



***



Được rồi, mọi người cùng tính xem hôm nay mình đã thu hoạch được bao nhiêu chương nào (。•̀ᴗ-)✧



Đừng đếm sai nữa nha nha nhaaa