Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1927 : Thế giới trong gương (4)

Ngày đăng: 01:46 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh ào ào lật sách ra, nhưng trừ chứng nhận quyển sách này là phiên bản năm 2019, thì không có bất kỳ thứ gì hữu dụng.



Sơ Tranh giày vò nửa ngày cũng không giày vò ra thứ gì có ích.



Đến tối trước khi đi ngủ, Sơ Tranh đặt sách lại chỗ cũ, nhưng mà ngày hôm sau tỉnh lại quyển sách kia đã không thấy tăm hơi.



Cửa sổ cửa phòng đều đóng rất chặt, không có người nào tiến vào.



Sơ Tranh đứng trước gương, nhìn người ở bên trong, thật lâu không có động tĩnh.



Ngày thứ ba, không có có dị thường.



Ngày thứ tư, không có có dị thường.



...



Ngày thứ năm, Sơ Tranh phát hiện trên mặt bàn nhiều thêm một túi tăm bông và một lọ cồn tiêu độc.



Sơ Tranh lắp camera trong gian phòng, đặt đồ vật lại xa xa.



Nhưng ngày hôm sau lúc thức dậy, đồ vật vẫn ở đó như cũ.



Liên tiếp vài ngày vật kia đều không biến mất.



Mãi đến ba ngày sau, Sơ Tranh ngủ dậy liền phát hiện đồ vật biến mất, cô lập tức lấy giám sát ra xem.



Hình ảnh trong giám sát biểu hiện, vào 2 giờ sáng, đồ trên bàn biến mất một cách trống rỗng.



Sơ Tranh: "..."



Nguyên chủ cũng không trải qua việc này.



Cho nên đây là cách chơi gì?



Quỷ phá sao?



Ngay cả Du Thi Sơ Tranh cũng không đi quan sát nữa, nghiên cứu vài ngày tìm được một chút quy luật.



Mỗi lần xuất hiện hoặc là biến mất đều vào 2 giờ sáng, không hơn không kém một giây.



Về phần sẽ xuất hiện thứ gì... Vậy thì cũng không biết.



Thậm chí có một ngày Sơ Tranh còn trông thấy một bát mì mới ăn được một nửa.



Sơ Tranh cũng thử bỏ đồ vật trên bàn, cũng giống như những đồ vật xuất hiện một cách kỳ diệu đó, đồ của cô cũng sẽ biến mất.



Sau đó đến 2 giờ sáng, lại trở lại chỗ cô bên này.



Đại lão kiến thức bao rộng tuyệt không hoảng, trước tiên triệt để kiểm tra cái bàn và tấm gương một lần —— đương nhiên cô không tìm được gì cả.



-



Rầm ——




"Không có quan hệ gì với mi, vậy bây giờ là thế nào?" Mẹ nó mi lừa gạt quỷ à!



【 Tiểu tỷ tỷ, ta không thể nói cho ngài đâu. 】



Mặc dù không nhìn thấy Vương Giả, nhưng có thể tưởng tượng khi nó nói ra lời này, nụ cười giả tạo đến cỡ nào!



Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Mi có thể nói cho ta biết cái gì?" Mi nói đi!! Phế thống!



【 Chuyện có thể nói cho ngài, ta đều nói cho ngài rồi nha. 】 Vương Giả yếu ớt nói: 【 Nếu tiểu tỷ tỷ không có chuyện gì nữa, ta sẽ không quấy rầy ngài nghỉ ngơi. 】



"Có phải mi là trí tuệ nhân tạo của game nát này không?"



"Vương bát đản?"



"Chó chết!!"



Vương Giả giống như chết, lại mất động tĩnh.



Sơ Tranh tức giận đến đau dạ dày, lôi Vương Giả ra mắng nửa tiếng, mắng xong mới đi ngủ.



Ngày hôm sau dậy, Sơ Tranh ngay lập tức đi xem tấm gương kia. Trong gương phản chiếu ra gian phòng của cô, không có bất kỳ chỗ nào dị thường.



"Tiểu Sơ, ăn cơm... Con làm gì thế?" Cha Úc khiếp sợ nhìn con gái mình, còn theo bản năng ngẩng đầu nhìn trần nhà một chút, phát hiện trần nhà không thể treo cổ được mới thở phào.



Sơ Tranh nhanh chóng nhảy từ trên mặt bàn xuống: "Không có gì, trông thấy côn trùng."



"Côn trùng?" Cha Úc hoài nghi nhìn xung quanh một chút, trời nóng nực, có côn trùng cũng bình thường, ông dùng vẻ mặt hòa ái nói: "Lát nữa cha diệt côn trùng cho con, ra ăn sáng trước đi đi, mẹ con hấp sủi cảo con thích ăn nhất cho con đấy."



"Dạ." Sơ Tranh trấn định chắp tay sau lưng, giống như cán bộ kỳ cựu đi ra ngoài.



Cha Úc đi theo cô ra ngoài, một lát sau lại quay đầu dò xét, nhìn quanh trong phòng, cuối cùng gãi gãi đầu ra ăn cơm.



"Con ăn cơm xong rồi ra ngoài đi dạo một chút đi, đừng ở mãi trong nhà cho ngột ngạt."



"Vâng."



Sơ Tranh vừa ứng phó với mẹ Úc, vừa đẩy cửa phòng mình ra.



Ánh mắt quét qua, vừa nhìn một chút liền thấy hình ảnh trong gương không đúng.



Sơ Tranh giật mình trong lòng, vội đóng sầm cửa phòng lại.



*



Tiểu tiên nữ: Ném vé tháng không?



Tiểu thiên sứ: Chị đoán xem



Tiểu tiên nữ: Bạn đoán xem tui đoán hay không đoán



Tiểu thiên sứ: Không đoán



Tiểu tiên nữ: Vậy bạn còn bảo tui đoán, mau ném đê!



Tiểu thiên sứ:...