Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1982 : Quy tắc chăn nuôi (23)

Ngày đăng: 22:38 13/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Thương Khí nhìn cô gái ngồi trên mặt đất không thể động đậy một chút, thử kêu hai tiếng, cô gái đều không có phản ứng gì.



"Tôi gọi người qua xem một chút trước đã."



Thương Khí gọi điện thoại tìm Đỗ Bái.



Không biết Đỗ Bái lêu lổng ở đâu, khi tới, trên người còn mang theo mùi rượu và mùi nước hoa, nhưng người thì rất tỉnh.



"Làm gì đấy?" Đỗ Bái chỉ vào bốn phía tối đen: "Hẹn gặp mặt tôi ở đây, không phải cậu thú tính quá độ, định xử cả tôi đấy chứ?"



Thương Khí: "..."



Sơ Tranh: "..."



Thương Khí chỉ người trên mặt đất: "Xem cô ta xem thế nào."



Đỗ Bái nhìn sang theo phương hướng Thương Khí chỉ, hai giây sau, vội vã cuống cuồng hỏi: "Thương Khí, cậu không làm gì đấy chứ? Tôi đào hố chôn người cho cậu rất đắt!! Không phải, tôi sẽ không làm loại chuyện này!"



"Không có. Khi tôi tới cô ta đã như vậy."



"Ồ." Đỗ Bái thở phào: "Vậy cậu gọi 120 đi, gọi tôi tới đây làm gì, cậu thấy tôi giống vị bác sĩ đi một ngày đàng làm một việc thiện sao?"



"Đừng nói nhảm."



Đỗ Bái đối đầu với ánh mắt Thương Khí, xác định không phải hắn đang nói chơi.



"... Được thôi, ngày hôm nay làm một việc thiện đi." Đỗ Bái than thở: "Đáng thương cho Julie nhà tôi còn đang trông mong chờ tôi về."



"Lại đổi bạn gái?"



"Cái gì gọi là đổi?" Đỗ Bái trừng Thương Khí một cái: "Tôi chưa từng có bạn gái, cậu đừng nói lung tung."



Thương Khí: "..."



Khi Đỗ Bái đến cho là Thương Khí đã xảy ra chuyện gì đó, mang cả hộp thuốc y tế tới, lúc này vừa vặn dùng tới.



Nhưng kiểm tra một phen, Đỗ Bái không phát hiện ra vấn đề gì.



"Cô ta thế này mà không có vấn đề gì?"



"Thân thể xác thực không có vấn đề, tinh thần có vấn đề hay không..." Đỗ Bái nhìn cô gái một chút: "Nhìn dáng vẻ thì là có."



"Đưa đến bệnh viện kiểm tra kỹ càng đi." Anh ta cũng không phải vạn năng, chuyện có thể làm cũng chỉ có từng ấy.



Thương Khí nhíu mày, bây giờ xem ra cũng chỉ có thể làm như vậy.




Hắn cúi đầu xuống, chống vào mi tâm Sơ Tranh, nói khẽ: "Ừ, là của em."



Sơ Tranh duỗi móng vuốt ra, ấn vào đỉnh đầu hắn.



Có lông lông của mình, hiển nhiên Sơ Tranh không có hứng thú với tóc của Thương Khí, ấn hai lần liền thu về.



"Chuyện của Hạ Cẩn..."



Thương Khí còn chưa nói xong, Đỗ Bái đi từ trong tiểu khu ra, Thương Khí đành phải nuốt lời phía sau về.



"Này, đáp án cậu muốn đều ở đây." Đỗ Bái đưa bút ghi âm cho Thương Khí.



"Cảm ơn."



"Không dám nhận không dám nhận, chỉ cần cậu đừng để một ngày nào đó tôi nhìn thấy cậu trên tin tức pháp luật là được rồi."



Thương Khí lắc đầu: "Tạm thời sẽ không." Khoảng thời gian này hắn không có tình huống như vậy nữa.



"Vậy là tốt nhất rồi." Đỗ Bái tiện tay muốn sờ Sơ Tranh, bị Sơ Tranh dùng một móng vuốt đẩy ra, lại hậm hực thu tay lại: "Hung ác như thế, cẩn thận không tìm thấy đối tượng!"



Thương Khí nghe thấy lời này đáy lòng không khỏi nhảy lên, nhưng rất nhanh bị che giấu đi.



Đỗ Bái không chú ý tới dị thường của Thương Khí: "Đúng rồi, cậu hỏi những chuyện kia làm gì? Cô ta là ai vậy?"



"Không có gì."



Đỗ Bái ngờ vực: "Tôi cảm thấy cô gái kia là lạ, thật sự không có việc gì chứ?"



"Không có việc gì."



Đỗ Bái hỏi mấy lần, Thương Khí đều nói không có gì, tên này mà không nói, chắc chắn hỏi kiểu gì cũng không hỏi ra được.



Cho nên Đỗ Bái cũng không hỏi nữa, ai mà không có chút bí mật nhỏ chứ.



Anh ta vén tay áo lên: "Được thôi, đến cũng đã đến, làm cho cậu cái kiểm tra đi!"



Thương Khí: "..."



Sơ Tranh: "..."



Lúc Đỗ Bái xuống xe, lại vịn vào cửa xe cúi người: "Ồ, đúng rồi, lượng thuốc trong này có thể cho cậu chống đỡ tầm một tháng đấy."



Mi tâm Thương Khí cuồng loạn, nhìn Đỗ Bái ném một cái bình nhỏ vào trong xe, bị Sơ Tranh dùng một móng vuốt đè lại.



Đỗ Bái!!!



Đỗ Bái hoàn toàn không biết mình làm gì sai, đóng cửa xe rời đi.