Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2017 : Trung khuyển thị vệ (25)

Ngày đăng: 22:39 13/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Chuyện Sơ Tranh hưu Trường Tôn Hành, rất nhanh truyền ra trong hoàng thành.



Mọi người từng nghe nam tử bỏ vợ, chứ có bao giờ nghe nói nữ tử bỏ chồng đâu, kết quả là phần lớn nghị luận đều mắng Sơ Tranh —— sau lưng.



Dù sao Sơ Tranh vẫn là muội muội của Yến Khâm, việc bỏ chồng này trong cung bây giờ vẫn không có động tĩnh gì, trong này chẳng lẽ không có công lao của Yến Khâm?



Ca ca người ta cũng đã ủng hộ, những người như bọn họ làm sao dám nói ngay trước mặt.



Chuyện Sơ Tranh bỏ chồng huyên náo nhốn nháo, người trong cuộc lại ở trong Yến phủ nhàn nhã trở về thân phận đại tiểu thư.



Yến Khâm đến thăm cô mấy lần, thấy cô như vậy, lại yên lặng rời đi.



"Nghe nói Chân Nhu bị Tam hoàng tử nhốt vào Tây Viên rồi."



Nghênh Hương nói tin tức bát quái nghe được với Sơ Tranh.



Tây Viên... Đây không phải là nơi nguyên chủ bị giam à? Bây giờ chính Chân Nhu bị nhốt vào, thật đúng là phong thủy luân chuyển, ta không vào thì ngươi vào.



"Tiểu thư, ngài nói Tam hoàng tử có tha thứ cho nàng ta không?" Chuyện lớn như vậy, Tam hoàng tử tức giận là cũng bình thường.



Chỉ sợ không được bao lâu Tam hoàng tử lại thả Chân Nhu ra.



"Ngươi muốn biết?"



Nghênh Hương chớp chớp mắt, gật đầu.



"Ngươi hỏi Tam hoàng tử đi."



"..." Câu này không buồn cười chút nào đâu.



Nghênh Hương loay hoay đồ uống trà bên cạnh, lại chậm rãi nói: "Tiểu thư, những người bên ngoài bây giờ nói rất khó nghe, còn nói sau này ngài... Không gả ra được."



"Vậy thì không gả."



"Dạ?"



"Ta có thể cưới."



"..."



Khóe miệng Nghênh Hương khẽ co giật, nhìn dáng vẻ này của tiểu thư thì hoàn toàn không quan tâm người bên ngoài nói gì, nàng lại ở đây lo lắng nửa ngày...



"Nhưng những người bên ngoài kia nói rất khó nghe." Nghênh Hương vẫn còn hơi luẩn quẩn trong lòng: "Bọn họ dựa vào cái gì mà nói như vậy chứ?"



Cứ tiếp tục như thế, thanh danh của tiểu thư phải làm sao?



"Miệng mọc trên người bọn họ, nói một chút cũng không làm sao cả."



"Nhưng việc này liên quan đến thanh danh của tiểu thư mà!"




Chứ đừng nói là trong cung còn có mẫu phi của Tam hoàng tử.



Về sau Tam hoàng tử lại lấy muội muội của Thượng Thư Lệnh Yến Khâm, những người kia càng thêm sợ ném chuột vỡ bình.



Những chuyện này đương nhiên cũng không quan trọng, Sư Dịch chỉ muốn Thừa tướng phải trả giá đắt mà thôi.



"Cho nên ca, chừng nào huynh tạo phản?"



"..." Yến Khâm: "Rốt cuộc là vì sao mà muội lại cảm thấy ta sẽ tạo phản?"



"..." Thiết lập nhân vật của huynh không phải dùng để tạo phản sao? Bằng không thì làm ra để chơi cho vui à? Mời tuân thủ giả thiết nhân vật đi được không!



"Muội thật sự cho rằng tạo phản là chuyện dễ dàng à."



Sơ Tranh gật đầu.



Chuyện này không phải rất dễ dàng sao?



Được thôi!



Yến Khâm bày ra tư thế, phân tích tình huống hiện tại cho Sơ Tranh nghe.



Thượng Thư Lệnh và Thừa tướng bây giờ có thực quyền tương xứng, người này cũng không thể làm gì được người kia.



Mà Hoàng thượng càng thiên về phía Thừa tướng bên kia, dù sao Thừa tướng là con chó nịnh bợ trung thành của Hoàng đế.



Lợi thế trong tay Yến Khâm còn chưa tới thời điểm có thể tạo phản được.



Suy yếu thực lực của Thừa tướng bên kia mới quan trọng nhất.



"Vậy không bằng trói Thừa tướng lại?"



"Làm sao trói? Đó chính là Thừa tướng, đột nhiên mất tích, chẳng mấy chốc sẽ điều tra ra."



"Vậy thì làm cho bọn họ không tra ra được thôi."



"..."



Làm gì dễ dàng như vậy?



Đoạn thời gian trước y và Thừa tướng giao phong mấy lần, cuối cùng Thừa tướng đã đánh chủ ý lên người Sơ Tranh.



Tóm lại...



Bây giờ không thể tạo phản!



Yến Khâm nhắc nhở Sơ Tranh: "Về sau đừng nói những lời như vậy nữa."



"Ồ." Sơ Tranh không quan tâm, lời Yến Khâm nói, nghe vào lỗ tai trái rồi ra lỗ tai phải, căn bản không để lại gợn sóng trong lòng cô.



Cô còn kéo căng khuôn mặt nhỏ, Yến Khâm hoàn toàn không nhìn ra, chỉ cho là cô nghe lọt được.