Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2034 : Chậm chạp muốn về (1)

Ngày đăng: 22:39 13/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



[Giải thích về tên vị diện một tẹo nha, tên vị diện này là 迟迟欲归 (Trì Trì Dục Quy, chậm chạp muốn về).



Tên thẻ người tốt ở vị diện này là Trì Quy, mà từ 欲 dục, có nghĩa là mong muốn, nhưng nó cũng có nghĩa là dục vọng, ham muốn,…



Chậm chạp muốn về...



Muốn về...



Muốn Quy...



Muốn…



Ừm... Cẩn thận bị 404...]



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Bao Lỗi là mấu chốt, người này nhất định phải tìm được, chỉ thị Sơ Tranh cho ra sau đó cũng không khác chỉ thị Liễu Trọng cho ra là mấy.



Sơ Tranh cũng không biết lúc nào mới có thể tìm được người này, sau khi nghỉ ngơi hai ngày, trong sự chờ đợi của Hồ Thạc, cuối cùng cũng xuất hiện ở trang viên Tinh Gia.



"Sơ Tranh tiểu thư."



"Cuối cùng ngài cũng tới rồi!"



Hồ Thạc và cả bọn người Nguyễn Lượng đồng thời vây quanh.



"Sơ Tranh tiểu thư, ngài uống trà không?"



"Sơ Tranh tiểu thư, nơi này quá nắng, chúng ta vào trong nói đi, vào trong nói."



"Sơ Tranh tiểu thư, ngài cẩn thận bậc thang."



Sơ Tranh: "???" Hả hả hả hả??



Mấy người đang làm gì thế?



Sơ Tranh thực sự không chịu nổi sự nhiệt tình của bọn họ: "Có chuyện gì cứ việc nói thẳng." Đừng làm loại chuyện này, ta hoài nghi các ngươi có mưu đồ khác với ta.



Bọn Nguyễn Lượng xác thực có mưu đồ khác, chính là muốn mời Sơ Tranh vào game lần nữa.



"Các anh đã làm rõ vấn đề bản đồ rồi?"



"Bản đồ không có vấn đề." Lần này Nguyễn Lượng có thể xác định trăm phần trăm: "Tôi đã xác nhận không dưới mười lần, tuyệt đối không có vấn đề."



Sơ Tranh: "..."



Vậy...



Sơ Tranh đưa mắt nhìn về phía khoang trò chơi vẫn luôn duy trì vận hành, xuyên qua cửa khoang, nhìn bóng người mơ hồ kia.



Hắn chính là thẻ người tốt?
Nếu như không phải tất yếu, tất cả mọi người đều không nhớ ra có một người như thế.



Sau khi trường trung học Hoa Hải sát nhập tới, cuộc sống của nguyên chủ bắt đầu phát sinh chuyển biến.



Ở trong trung học Hoa Hải, có một nữ sinh tên là Bối Tiếu Tiếu, Bối Tiếu Tiếu nhận ra nguyên chủ, chỉ ra chuyện nguyên chủ có một người cha là tội phạm giết người.



Chuyện của cha nguyên chủ, vẫn luôn là điểm cực kỳ nhạy cảm của nguyên chủ.



Từ sau khi cha cô ấy xảy ra chuyện, trong cuộc đời cô ấy bắt đầu tràn ngập mấy chữ "con gái của tội phạm giết người".



Cô ấy không ngừng đổi trường học, cuối cùng đổi thành phố, chính là muốn thoát khỏi bóng ma này.



Vất vả lắm mới đến được trường trung học Đông Dương, nơi không ai biết cô ấy, cô ấy không cần bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ nói "con gái của tội phạm giết người" nữa.



Nhưng sau khi Bối Tiếu Tiếu xuất hiện, nguyên chủ lần nữa lâm vào trong bóng tối đuổi mãi mà không tiêu tan ấy.



Bối Tiếu Tiếu không công khai chuyện này ra, chỉ là lợi dụng chuyện này, lấy chuyện nhục nhã nguyên chủ làm niềm vui.



Tâm lý của bản thân nguyên chủ vốn đã bị tổn thương, lại bị giày vò như thế, làm sao còn có thể tốt đẹp được.



Vào một ngày trong lúc học thể dục, nguyên chủ nhảy từ lầu dạy học xuống ngay trước mặt Bối Tiếu Tiếu.



Đáng tiếc cô ấy chết, cũng không làm cho Bối Tiếu Tiếu có bất kỳ ý hối cải gì.



Thậm chí là cảm thấy nguyên chủ chết chưa hết tội, xứng đáng.



Ai bảo cô ấy là con gái của tội phạm giết người.



Sơ Tranh tiếp thu ký ức xong, trừ trầm mặc thì cũng không biết nên bày ra cảm tưởng gì.



Cha của nguyên chủ mắc bệnh tâm thần.



Lúc đầu vẫn luôn tĩnh dưỡng ở bệnh viện tâm thần, nhưng bệnh viện tâm thần phát sinh sự kiện bệnh nhân náo loạn quy mô lớn, chạy mất mấy bệnh nhân.



Cha nguyên chủ cũng ở trong số đó.



Sau khi chạy ra ngoài, cha nguyên chủ về nhà, nhưng đáng tiếc lúc ấy trong nhà không có ai.



Sau đó không biết xảy ra chuyện gì, lúc nguyên chủ nghe thấy tin tức, thì đã là cha nguyên chủ liên tiếp đâm mấy người, bởi vì đối tượng bắt con tin phản kháng, cuối cùng bị đánh chết.



Sau chuyện này, mẹ nguyên chủ bán cửa hàng và phòng ở trong nhà đi, bồi thường cho tất cả mọi người xong, lại lo chuyển trường cho nguyên chủ, sau đó vào một ngày nào đó, để lại cho nguyên chủ một khoản tiền đủ cho cô ấy học xong đại học, sau đó biến mất.



Từ đó về sau nguyên chủ cũng chưa từng gặp lại mẹ mình nữa.



Hai năm đầu nguyên chủ đi theo ông nội.



Về sau ông nội bị bệnh qua đời, nguyên chủ chỉ có thể sống một mình.



Tuyến thời gian bây giờ là tuần thứ hai sau khi trường trung học Hoa Hải sát nhập tới.



Bối Tiếu Tiếu đã nhận ra nguyên chủ, vừa rồi nữ sinh đẩy khay cơm của cô, chính là người bên phe Bối Tiếu Tiếu.