Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2059 : Chậm chạp muốn về (26)

Ngày đăng: 22:40 13/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Anh thích..."



"Không thích." Trì Quy phủi sạch quan hệ: "Tôi chỉ tùy tiện lật đến! Không phải tôi thích xem."



"Ồ." Ta cũng không nói gì mà.



Một tiếng "ồ" kia của Sơ Tranh làm Trì Quy cảm thấy cô có ý khác, vành tai đỏ bừng một mảnh.



Trì Quy: "Tôi đi trước, cô cho tôi ra ngoài đi."



"Không cho." Sơ Tranh ngồi bất động.



"Bạn học Hàng Sơ Tranh..."



Sơ Tranh từ dưới đáy bàn giữ chặt tay hắn: "Tôi viết xong rồi cùng đi." Giọng trần thuật, cô đã quyết định xong.



Trì Quy: "???"



Trì Quy bị chặn ở bên trong, căn bản không ra được.



Tay mình còn bị Sơ Tranh nắm, hoàn toàn không có ý định buông ra.



Trì Quy quay đầu nhìn xung quanh một chút, thấy mọi người cũng không chú ý đều bên này, lại hơi thở phào.



"Buông tôi ra."



"Vì sao?"



Trì Quy muốn nói thế này còn ra thể thống gì, chúng ta lại không có quan hệ gì...



Nhưng lời đến khóe miệng lại biến thành: "Thế này thì cô viết chữ kiểu gì?"



Sơ Tranh lắc lắc tay phải đang cầm bút, một tay không trở ngại ta viết chữ.



Trì Quy: "..."



-



Kỳ thi cuối kỳ đúng hẹn mà tới, thi xong, trừ lớp 12, học sinh còn lại đều giống như được giải thoát, chạy ra khỏi cổng trường như ngựa hoang thoát cương.



Lớp 12 còn phải học tiếp, trường học cũng không đóng cửa.



Sơ Tranh cảm thấy nghỉ đông ở trường học không tiện lắm, nên đi ra ngoài kiếm một căn nhà.



Trong lúc nghỉ đông, Sơ Tranh cũng chỉ hàn huyên với Trì Quy vài câu trên Wechat, không hề gặp mặt.



Lúc nhàm chán, Sơ Tranh dựa vào ký ức tìm ra bộ manga mà Trì Quy đọc.



Đọc xong manga, Sơ Tranh cũng không cảm thấy đẹp cỡ nào, còn không bằng xem phim truyền hình, dù sao còn có thể tua nhanh tốc độ.
"Trì ca ở cùng với cô sao?" Bên phía Du Tử Tích rất ồn ào, nghe tiếng có lẽ là đang ở bên ngoài.



"Ừ."



"Quá tốt rồi... Vậy... Bây giờ hai người đang ở đâu?"



Sơ Tranh báo địa chỉ chỗ mình, Du Tử Tích nói cậu ta lập tức tới ngay.



Một tiếng sau Du Tử Tích chạy tới, trên người cũng ướt đẫm, thở hồng hộc nhìn Sơ Tranh: "Trì ca đâu?"



"Trong phòng." Sơ Tranh chỉ vào phòng: "Hắn sao thế?" Đây mới là mục đích chủ yếu mà Sơ Tranh gọi Du Tử Tích đến.



"Tôi đi xem Trì ca một chút..." Du Tử Tích vươn chân ra lại thu lại: "Có thể đi vào không?"



Sơ Tranh nghiêng người để cậu ta vào, nhưng cũng không để cậu ta vào quấy rầy Trì Quy, chỉ để cậu ta đứng ở cửa ra vào nhìn một chút.



Xác định Trì Quy an toàn, cảm xúc cũng coi như ổn định, lúc này Du Tử Tích mới thở phào.



Cửa phòng khép lại, Du Tử Tích tò mò hỏi: "Sơ Tranh tiểu tỷ tỷ, cô gặp phải anh ấy ở đâu vậy?"



"Trên đường." Sơ Tranh hỏi lại một lần: "Sao hắn lại thế này?"



Du Tử Tích hơi do dự, nhìn Sơ Tranh, lại nhìn cửa phòng đóng chặt: "Chuyện đó... Sơ Tranh tiểu tỷ tỷ, có phải cô thích Trì ca nhà chúng tôi không?"



"Tôi biểu hiện không đủ rõ ràng?"



"..." Rất rõ ràng.



Dù sao vị tiểu tỷ tỷ này, trừ Trì Quy, thì ngay cả đối với Tần Kiều cũng không muốn phản ứng.



Đám bọn họ...



Cũng chỉ khi Trì Quy ở đó, cô mới có thể để ý một tí, bình thường cô trông thấy đều có thể giả bộ như không nhìn thấy, cực kỳ vô tình.



"Cha mẹ Trì ca đang đòi ly hôn." Du Tử Tích thở dài: "Nhưng bọn họ đều không muốn nuôi Trì ca."



Cha mẹ Trì Quy mặc dù duy trì mối quan hệ vợ chồng ở mặt ngoài, nhưng kỳ thật ai cũng có người mới ở bên ngoài.



Hai người bởi vì Trì Quy và vấn đề tài sản chung, chưa đàm phán được, cho nên vẫn chưa ly hôn.



Nhưng bình thường hai người này cơ hồ đều không ở nhà, bọn họ có nhà ở bên ngoài. Ngẫu nhiên trở về, cũng quậy cho nghiêng trời lệch đất.



Mà Trì Quy tựa như bóng da, bị hai người đá tới đá lui, đều không tình nguyện nuôi dưỡng.



Ngày hôm nay hai người kia cãi nhau ở nhà, Trì Quy vừa vặn trở về.



Mẹ Trì Quy phát cơn giận lên hắn, oán giận đã đọng lại nhiều năm trong Trì Quy bộc phát.



Du Tử Tích: "Ngày hôm nay đúng lúc tôi đến tìm Trì ca, nên mới bắt gặp... Nếu không thì tôi cũng không biết có chuyện này xảy ra."



Trì ca nhà mình thật sự rất đáng thương.