Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2065 : Chậm chạp muốn về (32)

Ngày đăng: 22:40 13/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Trì Quy chống vào bồn rửa mặt, đầu hơi rũ xuống, nơi nước tràn ngập, bóng người trong gương mơ hồ.



Trì Quy chậm rãi thở ra một hơi, vốc một vốc nước lên rửa mặt.



Hắn giơ tay lau trên gương một cái.



Trong gương xuất hiện gương mặt thiếu niên sau khi bị hơi nước xâm nhiễm, nhiễm lên chút màu đỏ ửng.



Thiếu niên nhấp nhẹ đôi môi màu sắc diễm lệ, mặt mày hơi cong, lộ ra một nụ cười thật đẹp.



Nhưng chỉ trong nháy mắt, nụ cười biến mất, thiếu niên trong gương, ánh mắt lăng lệ sắc bén, giống như bảo kiếm ra khỏi vỏ.



Một lát sau, hắn rũ mắt xuống, hai tay chống vào bồn rửa mặt dần dần nắm chặt.



Trì Quy, mày phải nỗ lực...



Trì Quy đi từ phòng tắm ra ngoài, Sơ Tranh đã gọi thức ăn xong, đang vừa làm bài tập vừa chờ hắn.



Trì Quy từ phía sau hôn cô một cái: "Bảo bảo, thật xin lỗi."



Sơ Tranh hơi nghiêng đầu, không hiểu: "Hả?"



"Không có gì." Trì Quy cười một cái, kéo cái ghế bên cạnh cô ra ngồi xuống: "Về sau anh sẽ không như vậy nữa."



Sơ Tranh xoay chuyển bút hai vòng, lơ đãng nói: "Chỉ cần anh không rời khỏi em, anh làm gì cũng được." Đánh ta là không thể!!



Trì Quy liếc nhìn cô: "Em đối với anh..."



Trì Quy cân nhắc câu từ một chút: "Giống như rất quen thuộc, luôn cảm thấy chúng ta từng quen biết."



Không biết có phải là ảo giác của hắn không.



Vào một số thời khắc, kiểu gì Trì Quy cũng sẽ xuất hiện ý nghĩ như vậy.



Sơ Tranh nhíu mày lại, thừa cơ hỏi: "Anh biết "Phồn Tinh" không?"



Trì Quy nhíu mày, nghĩ nghĩ: "Bầu trời đầy sao?"



Sơ Tranh lắc đầu: "Là một game online thực tế ảo."



Trì Quy: "..."



Vì sao lại đột nhiên nói đến game online thực tế ảo rồi? Trên thị trường game bây giờ, vẫn chưa có game online thực tế ảo mà?



Trì Quy viết rõ hai chữ mờ mịt lên mặt.



Cho nên lời sau đó Sơ Tranh nói, Trì Quy nghe càng thấy mờ mịt, cái gì mà tương lai, cái gì mà game online thực tế ảo, Tinh Tuyệt gì đó...



"Bảo bảo, em đang nói gì vậy?" Từng chữ hắn đều nghe hiểu được, nhưng tổng hợp lại với nhau thì hoàn toàn nghe không hiểu.
-



Sơ Tranh không nghĩ tới chuyện biến đổi bất ngờ, Khương Tĩnh vậy mà cũng nghe được từ chỗ người khác.



Lúc ấy mấy nữ sinh kia nói chuyện phiếm, khi cô ta đợi xe, vừa vặn nghe thấy.



Bởi vì có mâu thuẫn với Sơ Tranh, cô ta liền nói cho đám bạn của bạn trai biết, cô ta biết trong đó có kẻ miệng rộng, nhất định sẽ truyền đi.



Đến lúc đó cậu truyền tôi tôi truyền cậu, còn ai biết tin tức này rốt cuộc là ai truyền ra?



Hơn nữa cô ta đã điều tra, sự kiện kia là thật.



Căn bản cũng không phải là lời đồn.



Nhưng Khương Tĩnh không nghĩ tới, Sơ Tranh sẽ tìm tới cửa.



Sao Khương Tĩnh có thể không sợ Sơ Tranh, cũng vì học kỳ này Sơ Tranh không trọ ở trường, lá gan của Khương Tĩnh mới lớn hơn một chút...



Sơ Tranh cũng không làm gì Khương Tĩnh, mặt không cảm xúc bảo cô ta tìm ra mấy nữ sinh nói chuyện phiếm kia.



Khương Tĩnh: "..."



Cô ta đi đâu tìm chứ!!



Khương Tĩnh sợ Sơ Tranh, lại không dám phản bác, chỉ có thể đồng ý.



-



Có lẽ là vận khí Khương Tĩnh tốt, cô ta nhớ tới mình từng nhìn thẻ học sinh của một người trong đó, mặc dù không nhìn thấy tên, nhưng nhìn thấy lớp.



Lại căn cứ vào kiểu tóc và túi sách, Khương Tĩnh rất nhanh tìm được người.



Làm Sơ Tranh vạn vạn không nghĩ tới chính là, chuyện này cuối cùng vẫn quấn trở về trên người Bối Tiếu Tiếu.



Sơ Tranh: "..."



Bối Tiếu Tiếu giỏi nha!



Quẹo một khúc ngoặt lớn như thế.



Xem ra nhất định phải sắp xếp cho cô ta lên bảng thông báo thôi!!



"Chúng tôi... Có thể đi được chưa?" Mấy nữ sinh kia ôm nhau, thận trọng hỏi.



Sơ Tranh gật đầu, ra hiệu bọn họ có thể đi.



Mấy nữ sinh lập tức đi ra ngoài, Sơ Tranh liếc nhìn bọn họ, chờ bọn người đi xa, Sơ Tranh lập tức nói với Trì Quy: "Anh tìm người đi theo bọn họ, xem thử xem bọn họ liên hệ với ai."



Trì Quy: "Em không tin lời họ nói?"



Giọng điệu Sơ Tranh sâu kín: "Để phòng ngừa vạn nhất."