Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2071 : Chậm chạp muốn về (Xong)

Ngày đăng: 22:40 13/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



[ Một phút đồng hồ, tôi muốn toàn bộ tư liệu của người này! ]



[ Nhìn ảnh này, tôi cũng không thể nói là cô gái kia chủ động khinh bạc anh nhà tôi được. ]



[ Tác giả đẹp như thế sao! Sớm biết thì tôi đã đến hiện trường rồi, tôi thật hối hận!! ]



[ Cho nên cô gái kia là ai? ]



[... ]



Dần dần trong bình luận bắt đầu có thêm mấy câu kiểu như thế này.



[ Dáng dấp đẹp như thế, không nghĩ tới lại đi cợt nhả fan hâm mộ, quá đáng quá rồi? ]



[ Trong xã hội bây giờ ấy mà, người ra vẻ đạo mạo còn ít sao? ]



[ Nói không chừng là vấn đề của cô gái kia thì sao? ]



[ Cô ấy có thể có vấn đề gì? Cô ấy đứng đó không hề nhúc nhích, là tác giả nhà mấy người đột ngột đứng dậy hôn người ta. ]



[... ]



Mắt thấy hai bên sắp đánh nhau, Trì Quy đăng một bài Weibo.



[ Trì Quy: Bạn gái đột nhiên xuất hiện, bởi vì vui quá nên hơi thất thố, tạo thành quấy nhiễu cho mọi người, thật xin lỗi. ]



Kỳ thật Trì Quy chỉ muốn đăng hai chữ đầu tiên.



Nhưng nhân viên công tác cảm thấy thế này không tốt lắm, cho nên khuyên hắn viết thêm mấy chữ phía sau.



Trì Quy đăng Weibo, đám người càng đần độn hơn.



Đặc biệt là những người qua đường tới vì nhan sắc ấy.



Vốn cho rằng vừa phát hiện ra một kho báu, ai biết kho báu đã có chủ rồi?



Trì Quy không dựa vào mặt kiếm cơm, có bạn gái hay không cũng không quan trọng, cho nên hắn đăng xong rồi không quan tâm đến nữa.



Lúc này người trong cuộc đang ngồi ở trên xe, trở về nhà cùng Sơ Tranh.



"Không phải em nói không đến sao?"



"Thi đấu kết thúc sớm, thuận đường tới."



【...】 Lượn quanh nửa cái thành phố, thật đúng là thuận đường.



Dù sao cũng là buổi ký bán đầu tiên của Trì Quy, Sơ Tranh dẫn hắn đi ăn một bữa ngon.



Trên đường trở về Trì Quy vui mừng đến sắp bay rồi: "Bảo bảo, sau này anh muốn mua cho em một căn nhà lớn."



Sơ Tranh: "..."
Du Tử Tích nháy mắt ra hiệu: "Có phải chị dự mưu đã lâu với Trì ca rồi không?"



Sơ Tranh đang ngắm nghía bài trong tay, nghe vậy hơi ngước mắt.



Động tác của Trì Quy cũng dừng lại, đang chậm rãi nhìn về phía cô.



Sơ Tranh chậm chạp thả bài trong tay ra giữa, ngữ điệu vẫn lạnh như trước đây: "Phải thì làm sao?"



Khóe môi Trì Quy giương lên: "Vậy anh phải cảm ơn bảo bảo đã coi trọng anh, để anh có thể có được em."



"Vinh hạnh của anh."



"Vinh hạnh của anh."



Du Tử Tích nổi đầy da gà: "Hai người có thấy buồn nôn không hả, cơ mà khi đó Trì ca nói cảm thấy chị muốn đánh..."



Trì Quy túm lấy gối đập tới.



"Tới lượt cậu."



"A a a..." Du Tử Tích vội vàng nhìn bài trong tay, quên luôn lời muốn nói đằng sau.



Sơ Tranh quay đầu nhìn Trì Quy.



Trì Quy cười cười lấy lòng, dẫn đề tài này đi.



Sau khi cưới, xét thấy để tiện cho Trì Quy làm việc, Sơ Tranh thường thường mang hắn biến mất, bọn người Du Tử Tích muốn bắt người còn khó hơn cả bắt thỏ.



Trì Quy và Sơ Tranh an ổn trôi qua mấy chục năm, Trì Quy rời đi trước một bước.



Đoạn thời gian cuối cùng ấy, Trì Quy luôn luôn nhớ lại quá khứ, cảm thấy thời gian không đủ, hắn còn muốn có nhiều thời gian ở bên cô hơn.



"Sẽ có." Sơ Tranh luôn luôn nói một câu kia, kiên định vững tin.



Mỗi lúc như vậy, Trì Quy chỉ yên tĩnh mỉm cười, nhìn cô không chớp mắt, giống như muốn ghi tạc cô vào trong linh hồn.



Sau khi Trì Quy qua đời, Sơ Tranh chỉnh lý di vật, phát hiện một phần bản thảo đã được đóng thành sách, nhưng chưa từng công bố ra.



Nội dung bản thảo bắt đầu từ trung học Đông Dương, màn đầu tiên là trên con đường nhỏ gần rừng cây, ba nam sinh lần lượt xuất hiện từ trong lùm cây, cô gái đứng ở một bên nhìn.



Tiếp đó hình ảnh chuyển biến, trên sân thể dục, cô gái hỏi nam sinh Wechat.



Sau khi cô gái rời đi, bạn của nam sinh hỏi tại sao lại cho cô ấy Wechat, hắn nói —— Tôi sợ cô ấy đánh tôi.



Nội dung bản thảo không nhiều, đơn giản ghi lại cảnh tượng lúc họ quen biết, lúc họ ở bên nhau, và một số cảnh tượng quan trọng.



Sơ Tranh lật đến cuối cùng.



—— Nhưng tôi càng sợ không có cô ấy.



*



VỊ DIỆN THỨ 54 HOÀN TẤT!