Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2089 : Khoảng cách năm ánh sáng (18)

Ngày đăng: 01:48 23/05/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Uất Thì đi vài vòng trong phi thuyền, phát hiện trình độ xa hoa của chiếc phi thuyền này, có chút vượt qua tưởng tượng của hắn.



Đây là thứ mà một đôn đốc có thể có sao?



Uất Thì không có thiết bị cá nhân, không cách nào đăng nhập tinh võng, thiết bị khác hắn không có cơ hội tiếp xúc, tạm thời không cách nào hiểu rõ tình hình bên ngoài.



Hai ngày nay vẫn đang đi đường, dường như Sơ Tranh cũng bận rộn, hắn cũng không gặp cô.



Cô mang mình ra, giống như chỉ tiện tay mang theo một món đồ chơi...



Uất Thì bị ý nghĩ này của mình làm kinh sợ.



Vì sao hắn lại có suy nghĩ như vậy?



"Uất tiên sinh." Quân đoàn số 2 không biết từ đâu xuất hiện: "Phó đôn đốc Lương mời ngài đi ăn cơm."



"Ăn cơm?"



Quân đoàn số 2 mỉm cười gật đầu.



Đang êm đẹp tự nhiên gọi mình đi ăn cơm làm gì?



Uất Thì mang theo nghi vấn đi theo quân đoàn số 2 đến vị trí phòng ăn của phi thuyền, quân đoàn số 2 dẫn hắn tới cửa vào, rồi chạy nhanh như làn khói.



Uất Thì hơi chần chờ, tiến vào phòng ăn. Toàn bộ phòng ăn trừ đầu bếp và Sơ Tranh, thì không còn người khác.



Bên cạnh Sơ Tranh có thể nhìn thấy vũ trụ mênh mông bên ngoài, lúc này phi thuyền đang đứng im.



"Vì sao lại gọi tôi tới đây ăn cơm?" Uất Thì đi qua.



"Ngồi."



Uất Thì nhìn Sơ Tranh ở vị trí đối diện một chút, ngồi xuống đối diện.



"Cô đã nghĩ ra muốn tôi làm gì rồi à?"



"Không phải." Sơ Tranh vung tay ra hiệu đầu bếp: "Chỉ là muốn mời anh ăn cơm."



Uất Thì nhíu mày, cơ thể hơi ngả ra sau, hai tay khoanh trước ngực, đề phòng nhìn cô.



Sơ Tranh phát hiện Uất Thì người này, có thể toàn thân phát ra lệ khí như một con nhím, cũng có thể bất động thanh sắc... Hơn nữa còn rất thức thời, biết tình huống như thế nào là có lợi nhất đối với mình.



"Anh không cần nhìn tôi như vậy, tôi mà muốn làm gì anh, thì anh không ngăn được." Giọng điệu của Sơ Tranh rất phách lối.
-



Sơ Tranh trao quyền cho Uất Thì, sau đó thì bị người gọi đi.



Đợi cô câu thông với đôn đốc Diêu bên kia xong, Trần Xuyên liền đến báo, nói Uất Thì đăng nhập tinh võng, tìm kiếm tin tức Uất gia.



Nhưng tin tức công khai trên tinh võng dù sao cũng có hạn, thứ có thể trông thấy cũng không nhiều.



"Hắn muốn tìm kiếm cái gì?"



"... Không biết, hắn chỉ tùy tiện xem những chuyện có liên quan đến Uất gia, không đặc biệt dừng lại hay là tìm tòi gì."



"Đã điều tra được vì sao lúc trước hắn lại mất tích luân lạc tới tinh cầu kia chưa?"



Trần Xuyên: "Manh mối chỉ vào vợ của gia chủ Uất gia, nhưng không có chứng cứ rõ ràng."



"Sợ Uất gia thật sự rơi vào tay Uất Thì, cho nên động thủ diệt trừ Uất Thì, động cơ này cũng có thể hiểu được." Sơ Tranh sờ lên cằm nói thầm.



Trần Xuyên không nhiều lời, yên tĩnh đứng ở một bên.



Sơ Tranh suy nghĩ xong, phân phó Trần Xuyên: "Theo dõi hắn một chút đi, có việc gì thì báo cáo với tôi."



"Vâng."



"Ra ngoài đi."



Trần Xuyên vừa đi, Sơ Tranh liền nhận được tin tức đôn đốc Diêu đã đến.



Cô cho người trao quyền, để bọn người đôn đốc Diêu đặt chân lên thuyền.



"Phó đôn đốc Lương trưng dụng được ở đâu đây?" Đôn đốc Diêu đi lên bị phi thuyền làm cho chấn động, kéo người tiếp đón hỏi.



"... Hình như là của phó đôn đốc Lương." Người kia cũng không rõ lắm.



Đôn đốc Diêu: "??"



Đều là đôn đốc, sao chênh lệch lại lớn như vậy? Hơn nữa mình còn là chính quan mà!



Vì sao phó quan của mình cũng đã có phi thuyền của riêng mình, lại còn là hình thức xa hoa như vậy nữa chứ?



Tinh tế cũng không hạn chế những chuyện này, chỉ cần đồ của bạn có lai lịch chính đáng, rõ ràng công khai là được.



Bạn muốn lợi dụng chức vị tham ô gì đó thì căn bản không thể nào, trong liên minh có tổ giám sát chuyên môn, một khi phát hiện, vậy thì sẽ liên lụy đến toàn bộ đội ngũ nơi mình đóng quân.



Cho nên lúc bình thường chính là—— mọi người vì tự vệ, phát hiện có người tham ô, lập tức báo cáo.