Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2150 : Zombie Tiên Sinh (9)

Ngày đăng: 22:17 27/06/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Gã đàn ông giày vò nửa ngày, cuối cùng cũng tìm được bánh xe, thở hổn hển thay cho xe của Sơ Tranh, cũng dọn dẹp sạch sẽ đồ vật trên đường.



Trên mặt mang nụ cười nịnh bợ, cúi đầu khom lưng đứng trước mặt Sơ Tranh.



Sơ Tranh bảo Triệu Anh Tuấn thử xem có thể chạy được không, xe khởi động không có vấn đề gì.



Sơ Tranh nhìn mấy người kia một chút, không có ý định làm gì, mở cửa xe đi lên.



Xe khởi động, chậm rãi đi qua bên cạnh bọn họ.



Gã đàn ông chậm rãi thở phào, còn tốt...



Trong tầm mắt gã đàn ông, xe bỗng nhiên dừng lại, gương mặt Sơ Tranh lần nữa xuất hiện trong tầm mắt gã đàn ông.



Hai chân gã đàn ông mềm nhũn, xém chút quỳ xuống xin cô.



Gã sai rồi gã sai rồi còn chưa được sao?



"Cởi quần áo." Cô gái trong xe giọng điệu mát lạnh đưa ra một mệnh lệnh.



"Hả?"



Cô nói cái gì đó?



"Cởi quần áo." Sơ Tranh mặt không cảm xúc lặp lại một lần, ngữ điệu không có bất kỳ chập trùng gì.



"..."



Vì sao chứ!!



Gã đàn ông không dám hỏi, vội vàng cởi áo ra, ánh mắt Sơ Tranh rơi trên quần gã.



Gã đàn ông: "!!!"



Kẻ sĩ có thể chết nhưng không thể chịu nhục! Tôi cởi!



Vài phút sau, xe nghênh ngang rời đi, để lại mấy người chỉ còn lại quần cộc đứng trên vỉa hè.



Trước mặt bọn họ còn có vàng thỏi lóng lánh ánh vàng.



"..."



Đây là đám biến thái gì vậy?



-



Sơ Tranh cũng không muốn làm biến thái, nhưng Vương Giả khăng khăng bắt cô làm biến thái, cô có cách nào đâu.



【...】 Vương Giả cảm thấy mình cực kỳ vô tội luôn, rõ ràng là mình cho cô cơ hội làm đại lão, sao lại thành ép cô làm biến thái rồi?



Cái nồi này nó không cõng!



Trên xe, bọn người Chi Khai cũng cảm thấy hành vi của Sơ Tranh quả thực có chút... Khó có thể lý giải được.





Hiển nhiên bé thú cưng có chút không vui, đầu hắn quay tới quay lui, giống như ngửi thấy mùi gì đó, muốn nếm thử.



"Yên tĩnh chút." Sơ Tranh cảnh cáo hắn: "Không thì lát nữa bị người ta đập rơi đầu cũng đừng trách tôi."



"He he!!"



"..." Nghe không hiểu.



Được rồi, giả bộ như không nghe thấy đi.



Bắc Trì ở bên kia "he he" nửa ngày, sau khi không "he he" được gì, bắt đầu dùng móng tay cào chỗ ngồi, âm thanh kia khá là chói tai.



Sơ Tranh: "..."



Sơ Tranh thật sự không tìm được thứ gì chặn lỗ tai, đành phải quyết định giải quyết từ đầu nguồn.



"Anh muốn làm gì?"



"He he!!"



Bắc Trì rống đến phách lối, nhưng miệng bị nhét vải, nên âm thanh không khỏi hơi ngột ngạt mơ hồ.



Sơ Tranh gấp sách lại: "Cắt móng tay!"



Bắc Trì: "???"



Sơ Tranh rút một tay của hắn ra, ấn lấy cắt móng tay. Có thể là nguyên nhân virus, dẫn đến móng tay hắn dài ra cực nhanh.



Sơ Tranh răng rắc răng rắc hạ kéo, rất nhanh đã cắt gọn những móng tai dài nhọn kia.



Sơ Tranh cắt móng của hai cánh tay xong, lại cột chắc hắn.



"He he!!"



"Đói?" Sơ Tranh suy đoán lung tung, lại chia ra chút ánh mắt liếc nhìn hắn vài lần: "Lâu như vậy anh không ăn gì, cũng không thấy anh bị làm sao, anh đói cái gì?"



Zombie có tính công kích mạnh, nhưng thật ra bọn nó ăn rất ít, chỉ như dã thú, xé nát con mồi, rồi lại xé nát... Có thể là cảm thấy thú vị.



Nhưng ăn rất ít không có nghĩa là không ăn.



Về phần rốt cuộc Zombie có thể bị chết đói hay không... Sơ Tranh cảm thấy có thể thí nghiệm một chút.



Sơ Tranh đặt ánh mắt tà ác lên người Bắc Trì.



Dù sao... Hắn lại không biết!



【 Tiểu tỷ tỷ, ta khuyên cô làm người. 】 Vương Giả thật sự không nhịn được.



"..." Ta nghĩ nghĩ cũng phạm pháp?



【...】



Ai biết cô có phát rồ mà làm thật không!



Sơ Tranh lung lay tay trước mặt Bắc Trì: "Có muốn ăn không?"



"He he!!"



Sơ Tranh cảm thấy khi Bắc Trì trông thấy cánh tay cô, con ngươi đờ đẫn dại ra kia sáng lên một chút, rõ ràng là muốn cắn.



Sơ Tranh tát một cái lên đầu hắn, dữ dằn nói: "Anh dám cắn thử xem!"



"..."



Bé thú cưng biểu thị rất ủy khuất.