Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2226 : Y kinh thiên hạ (11)

Ngày đăng: 08:22 18/07/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sau khi xuống núi, muốn rời khỏi đây thì còn phải xuyên qua trấn Kim Thiền.



Trấn trên vẫn rất yên tĩnh, Sơ Tranh tưởng rằng những người kia còn sợ hãi cô, trốn tránh không dám ra.



Nhưng chờ đến gần, Sơ Tranh lập tức cảm thấy không thích hợp.



Trong không khí có mùi máu tươi.



Trên mặt đất có rất nhiều nơi bị phá hư, không giống như khi cô đến.



Xung quanh im ắng, ngay cả tiếng côn trùng kêu cũng không có.



"Đi theo đằng sau ta." Sơ Tranh căn dặn Kinh Phá.



Kinh Phá ngửi thấy mùi máu tươi: "Xảy ra... Chuyện rồi sao?"



"Không biết."



Chỉ có mùi máu tươi, không trông thấy bất cứ thi thể nào.



Sơ Tranh dẫn theo Kinh Phá đi về phía ngoài trấn.



Khi cô bình thấy bức tượng Kim Thiền cực lớn kia đổ dưới đất, vỡ thành vô số mảnh, Sơ Tranh biết chắc đã xảy ra chuyện rồi.



Vù ——



Bên cạnh có thứ gì đó xông tới.



Sơ Tranh đối mặt với người đối diện, dung mạo quen thuộc kia làm Sơ Tranh xém chút không khống chế được.



Đó là thân thể của nguyên chủ!



Bây giờ kẻ ở trong thân thể kia là một nữ tử tên Yến Hồng Nghê.



Chó điên đưa tới cửa!



Yến Hồng Nghê xông tới thấy có người, cũng hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã không có thời gian mà kinh ngạc nữa, trực tiếp chạy đến chỗ đất trống.



Ầm ầm ——



Kiến trúc sụp đổ, bụi mù phóng lên bốn phía.



Ma thú to lớn lao ra từ lòng đất, bay lên trên trời, bóng đen che phủ, tia sáng cũng tối hẳn.



Xung quanh người ma thú quanh quẩn ma khí màu đen, loại khí ấy đè ép cho lòng người hoảng hốt, thở không nổi.



Sơ Tranh: "..."



Đây là thứ đồ gì?



Chó điên chọc phải ở đâu vậy!



Ma thú bay ra ngoài xông về phía Yến Hồng Nghê, hoàn toàn không nhìn Sơ Tranh và Kinh Phá.



Lúc này Sơ Tranh mới nhìn rõ đó là thứ gì.



Kim Thiền!



Giống y đúc bức tượng đá kia.



Sống, biết thở, to lớn!







"Cứu... Cứu mạng..." Sắc mặt Yến Hồng Nghê trắng bệch cầu cứu đám người xuất hiện.



Dung mạo của nguyên chủ cũng không kém, lúc này Yến Hồng Nghê làm ra vẻ mặt yếu đuối bất lực, lập tức thu được không ít lòng đồng tình và thương tiếc của nam giới.



Quả nhiên rất nhanh đã có một nam nhân mở lời an ủi: "Cô nương đừng sợ! Chúng ta sẽ không để cho ma đầu kia tổn thương cô nương đâu."



Sơ • ma đầu • Tranh: "..."



Các ngươi nói như vậy... Vậy ta cũng không khách khí nữa!



"Cư dân trong toàn thị trấn đều chết hết!"



Sơ Tranh chỉ mới giằng co một lát như thế, lại có người xuất hiện, vừa rồi bọn họ đã đi kiểm tra toàn bộ thị trấn.



"Cái gì?"



"Ma đầu, ngươi lại đồ sát toàn bộ cư dân trong trấn!"



"Không phải ta, ta không có, đừng nói lung tung!" Sơ Tranh phủ nhận.



"Không phải ngươi thì là ai?"



"Sao ta biết được." Ta lên núi một chuyến mà thôi, ai biết vừa xuống thì cả trấn đã mất hết.



Chuyện này có xu quan hệ nào với ta đâu!



Mà người bên kia cứ cố chấp cho rằng ——



"Chắc chắn là ả làm."



"Chỉ có ả làm được loại chuyện này."



"Đúng, giết tên ma đầu này!"



"Giết ả!"



"Giết ả!!"



Sơ Tranh mặt lạnh lùng, xém chút phun ra một câu chỉ bằng các ngươi mà cũng muốn giết ta, còn không bằng mua cho mình cái quan tài trước đi.



Đương nhiên làm đại lão, không thể không lễ phép như vậy, cho nên cô chỉ có thể bưng tư thế cao quý lãnh diễm, liếc nhìn bọn họ.



"Các ngươi dựa vào cái gì mà nói là ta làm ra? Có chứng cứ không?"



"Cần gì chứng cứ? Ngươi đứng ở đây chính là chứng cứ? Bản thân ngươi làm những chuyện gì ngươi không biết sao?"



"Không biết." Lý lẽ siêu hùng hồn!



"..."



Người kia chỉ vào Sơ Tranh, thật lâu sau cũng không nghẹn ra được một chữ.



Cuối cùng mặt đỏ lên, tức giận mắng: "Vô sỉ! Không biết xấu hổi!"



"..."



Ta xác thực không biết mà, sao lại là vô sỉ không biết xấu hổ rồi, nói chuyện có chút đạo lý đi được không!



"Cô nương, ngươi nói đi, có phải là ả làm không?" Có người đưa mắt nhìn sang Yến Hồng Nghê.



"Ta... Ta không biết, khi ta tới thì nơi này đã như vậy." Yến Hồng Nghê lắc đầu: "Nàng đột nhiên tập kích ta, ta..."



Nói đến phần sau Yến Hồng Nghê trực tiếp nghẹn ngào.



Sơ Tranh thật sự rất muốn cho ả một tràng pháo tay.



Nhưng nhìn gương mặt vốn nên thuộc về nguyên chủ ấy, Sơ Tranh lại cảm thấy rất ghét.



Cho nên...



Ngón tay Sơ Tranh câu lên, nắm chặt cây gỗ nhọn cắm bên cạnh, đâm về phía Yến Hồng Nghê.



"Ma đầu dừng tay!!"