Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2391 : Thiên Tứ Tinh Quang (15)

Ngày đăng: 21:37 07/03/21


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

"Anh Kim, anh Kim! !"

Kim Lân Khai còn chưa làm rõ được mối quan hệ phức tạp này thì anh Phi ở bên cạnh đã kêu lên.

"Xem Weibo! !"

Có một V lớn giải trí đăng một bài Weibo, ý tứ đại khái chính là phía sau Dạ Mị có kim chủ nâng đỡ.

Nếu không căn bản không lấy được vai nam hai của loại phim như « Tuyết Vực ».

Lại phối hợp với chuyện bó hoa hồng vừa bị dân mạng đào ra, độ tin cậy trong nháy mắt tăng lên một nửa.

[ Tôi đã nói một người mới như anh ta sao có thể nhận được vai nam hai của Tuyết Vực rồi mà, hóa ra là dựa vào kim chủ mà thượng vị nha. ]

[ Tôi còn nghe được một tin tức, lúc trước nói nam hai đã chọn được người rồi, sau đó đột nhiên đổi người. ]

[ Có phải là XX kia không, lúc trước tôi thấy anh ấy share Weibo, nhìn ý là sẽ diễn, sau đó không biết sao lại không có tin tức nữa. ]

[ Không phải đâu... ]

[ Tôi vừa nhìn trúng một tiểu ca ca thì đã tuôn ra loại chuyện này? Có cần đối xử với tôi như vậy không? ]

Dạ Mị vừa hơi hot lên, đều là người qua đường vừa nhìn trúng nhan sắc của hắn.

Cho nên người bênh vực hắn gần như không có.

"Cậu vừa nổi tiếng lên, tuôn ra chuyện này cực kỳ không tốt cho cậu." Một người mới như hắn, còn chưa kịp hot thì đã tuôn ra loại chuyện này, chắc chắn sẽ không tốt cho hắn.

Kim Lân Khai cũng coi như bình tĩnh: "Nhưng bây giờ đối phương vẫn chưa đưa ra chứng cứ gì chắc chắn, còn có không gian thao tác, tôi liên hệ với công ty trước."

"Anh Kim..." Anh Phi giơ điện thoại di động: "Có... Có ảnh chụp."

Kim Lân Khai: "..."

Ảnh chụp là ảnh Dạ Mị và Sơ Tranh cùng nhau vào khách sạn.

Dạ Mị nhận ra đó là ngày đóng máy, Sơ Tranh dẫn hắn đi ăn cơm...

Lúc ấy hắn lại không nổi tiếng, tất nhiên không làm bất cứ phòng vệ nào.

Bị chụp lại rất rõ ràng.

Sơ Tranh ngược lại khá mơ hồ, chỉ có thể nhìn từ thân hình mà nhìn ra là phụ nữ.

Mặc kệ ngày đó hắn làm gì, chỉ cần thấy đi từ cửa chính khách sạn vào, thì đám dân mạng sẽ không quan tâm nhiều như vậy nữa.

Trừ tấm hình này, còn có rất nhiều nữa.

Sơ Tranh tới đón hắn, thậm chí là ngày hôm nay họ hôn nhau khi rời đi...

Phía trước còn có thể cưỡng ép nói là bạn bè.

Nhưng mà tấm hình phía sau thì tẩy trắng kiểu gì?



Ôm, hôn má đều có thể nói là tình hữu nghị giữa bạn bè hoặc là lễ tiết của nước ngoài.

Nhưng có người bạn nào lại hôn như vậy?

Rất nhanh anh Phi lại tìm ra một tin, tức giận đến sắp bùng nổ: "Cái này lại còn nói ở đoàn làm phim Dạ Mị ỷ vào kim chủ ức hiếp nữ chính."

Việc này là màn Tần Thư Lôi tặng hoa cho Dạ Mị.

Kim Lân Khai nhận hoa, Dạ Mị đứng ở một bên, không biết là vấn đề góc độ hay là vấn đề ánh đèn, nhìn lại có hơi lạnh nhạt.

Tần Thư Lôi tặng hoa, hắn cũng không tự nhận.

Hắn cũng chỉ là một nam hai.

Tần Thư Lôi lại là minh tinh tuyến một.

Dù là độ nổi tiếng hay là thời gian gia nhập giới thì đều là tiền bối của hắn.

Tần Thư Lôi tự tặng hoa cho hắn, vậy mà hắn lại cao ngạo không nhận.

Để người bên ngoài nhận thay, như vậy không khỏi quá xem thường người khác rồi.

Sau khi tin tức này tung ra, trong nháy mắt đã bùng nổ.

So với thích một người, thì có một nhóm người rất lớn càng thích xem những bê bối này hơn, đồng thời cũng ở bên dưới phát biểu quan điểm tự cho là chính nghĩa của mình.

Dựa theo xu thế phát triển này, có lẽ Dạ Mị sẽ bị vùi dập mà chết.

Tiếp tục như thế, bộ phim « Tuyết Vực » cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

[ Người mới này khá là lợi hại nha, được kim chủ bao nuôi, còn lợi dụng kim chủ cướp tài nguyên của người khác, lại không tôn trọng tiền bối như thế, chậc chậc chậc... ]

[ Không phải đâu, những chuyện này là thật hay giả vậy? ]

[ Mọi người không cảm thấy chuyện này bộc phát khá quái dị sao? Cảm thấy giống như đã được an bài tốt từ trước vậy. ]

[ Có phải là sao tác* không? ]



Dạ Mị bấm số gọi cho Sơ Tranh.

Bên chỗ Sơ Tranh có chút tạp âm, giống như rất nhiều người đang ồn ào tranh cãi gì đó, nhưng nghe không rõ cụ thể là đang nói gì.

"Sao thế?" Sơ Tranh hỏi hắn.

"Chuyện trên mạng cô đã thấy chưa?" Dạ Mị nói hơi chần chờ, dường như có chút lo lắng.

Sơ Tranh vẫy tay gọi trợ lý đến, bảo cô ấy mở điện thoại ra xem hot search.

Tin tức nằm ở ngay mấy tin đầu hot search, không cần cố ý tìm.

Sơ Tranh cấp tốc xem một lần: "Chuyện này tôi sẽ xử lý, không cần lo lắng."

Sơ Tranh nói xong thì cúp điện thoại.

Cô đập bàn một cái: "Yên lặng!"

Người ở hai phía bàn dài của phòng họp đã sắp leo lên bàn đánh nhau với đối phương bỗng nhiên yên tĩnh lại.

"Ra ngoài cãi nhau." Sơ Tranh chỉ ra ngoài: "Gọi bộ phận PR đến đây."

Đám người: "..."

Phòng họp rất nhanh chỉ còn lại một mảnh hỗn độn.

Người của bộ phận PR dẫn người đến phòng họp: "Thu tổng."

"Chuyện của Dạ Mị là thế nào?"

"Chúng tôi đang muốn nói chuyện này với ngài, ngài đang họp, cho nên..."

"Về sau loại chuyện này phải lập tức nói cho tôi biết." Sơ Tranh cắt ngang lời đối phương: "Dạ Mị xếp ở vị trí đầu tiên, hiểu chưa?"

"... Hiểu rồi ạ."

Bọn họ là ban quan hệ xã hội của tập đoàn, tại sao lại phải tới xử lý chuyện của một tiểu minh tinh chứ.

Vì học nghiệp vụ này, họ đã phải học thêm không ít khóa về giới giải trí, bây giờ đã có thể thuần thục vận dụng các loại từ ngữ của dân đu idol.

Người của bộ phận PR phân tích lại cả sự kiện cho Sơ Tranh nghe một lần, cuối cùng xác định hướng giải quyết của cô: "Ngài muốn xử lý theo phương hướng nào?"

"Không thể nói thẳng tôi và hắn là quan hệ yêu đương à?"

"Thu tổng, Dạ tiên sinh vừa cất bước, bây giờ mà đã công khai quan hệ yêu đương thì chắc chắn sẽ có ảnh hưởng đến tương lai của cậu ấy."

Sơ Tranh: "Sợ cái gì, tôi có tài nguyên cho hắn."

"..."

Ngài nói rất có lý.

Nhưng thứ đại chúng muốn không phải thứ này!

Tài nguyên có nhiều hơn nữa, nhưng đại chúng không thèm nể mặt thì có ích gì đâu?

Cái mà minh tinh dựa vào chính là sự yêu thích của đại chúng.

Người hậu trường có cứng cỡ nào, nhưng đại chúng không thích, cuối cùng không phải vẫn không làm ra được bọt nước gì sao.

Bây giờ Dạ Mị còn chưa nổi tiếng đâu, giờ mà làm ra việc này thì ai còn làm fan của hắn nữa?

Cho dù gương mặt ấy của hắn có thể hấp dẫn một chút fan hâm mộ, nhưng cũng chỉ là fan nhan sắc không có lực ngưng tụ, trèo tường nhanh hơn bất cứ ai.