Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 332 : Vinh quang đến đây (9)

Ngày đăng: 01:30 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Trong lòng Ngọc Vô Ngân vẫn còn có mấy phần tin tưởng, hắn cảm thấy người mà lúc trước thích mình như vậy, chắc chắn sẽ không làm chuyện quá tuyệt tình.



【 Thế giới 】 Ta Là Tra Nam: Sơ Hề cô kéo tôi ra khỏi sổ đen đi, chúng ta nói riêng.



【 Thế giới 】 Đệ Nhất Bảng Thần Hào: Anh và sổ đen rất xứng đôi.



【 Thế giới 】 Ta Là Tra Nam:...



【 Thế giới 】 Bà Bà Bán Dưa: Ha ha ha ha ha ha.



【 Thế giới 】 Một Quả Dưa Leo: Bà Bà Bán Dưa mi cẩn thận nha, lúc này mà còn cười, không sợ bị đại thần ghi hận à.



【 Thế giới 】 Bà Bà Bán Dưa: Làm sao có thể nha, đại thần người ta rộng lượng như thế, há có thể so đo với một con tôm nhỏ như ta sao.



【 Thế giới 】 Đệ Nhất Bảng Phong Vân:...



【 Thế giới 】 Ta Siêu Cấp Đáng Yêu: Mọi người có phát hiện ra không, hôm nay lão đại siêu cấp yên tĩnh nha.



Đệ Nhất Bảng Phong Vân biểu thị rất sợ hãi.



Trước đó Sơ Tranh tìm người trộm nick, rồi liên tưởng đến chuyện hôm nay...



Thật là đáng sợ.



...



Ngọc Vô Ngân bên kia đã nhận được tin đáp lại của bên chăm sóc khách hàng.



Ngọc Vô Ngân nhận được đáp lại: Nói là tài khoản của hắn chỉ từng đăng nhập ở hai nơi, một là nơi hắn thường dùng, nơi còn lại là ở thành phố nào đó, nhìn từ trên tần suất đăng nhập thì không có gì dị thường.



Mặt khác cái chỗ kia, chính là thành phố của Tam Nguyệt Thanh Hoan.



Ngọc Vô Ngân đã nói mật mã của mình cho Tam Nguyệt Thanh Hoan biết.



Khi hắn không online, Tam Nguyệt Thanh Hoan sẽ giúp hắn vào.



Trừ hai cái ghi chép đăng nhập này ra, thì không còn ghi chép nào khác nữa.



【 Trò chuyện riêng 】Tam Nguyệt Thanh Hoan: Vô Ngân, chăm sóc khách hàng nói thế nào?



【 Trò chuyện riêng 】Ta Là Tra Nam: Nói không có vấn đề.



【 Trò chuyện riêng 】Tam Nguyệt Thanh Hoan: Vô Ngân, chuyện này thật sự là do Sơ Hề làm sao?



【 Trò chuyện riêng 】Ta Là Tra Nam: Chắc là thế, nhưng không có chứng cứ.



Sơ Hề trở nên rất khác thường, cô không đến chất vấn hắn chuyện tài khoản, giống như không hề quan tâm.



Tài khoản của cô không phải do Ngọc Vô Ngân xóa trắng.



Nhưng cũng có liên quan đến hắn.



Đoạn thời gian cô không thể online kia, hắn vẫn luôn ở cùng Tam Nguyệt Thanh Hoan, có một lần cần vài thứ, trên người hắn không có, tài khoản của Sơ Hề vừa vặn có.
Cô ở phòng 902.



Sơ Tranh nhìn về phía đối diện —— 904.



Cái tên biến thái bọc mình kín đến mức không thấy mắt mũi đâu kia?



Vương bát đản đây là đang chê ta chết chưa đủ nhanh sao?



Sao cứ phải bắt nạt một nhóc đáng thương như ta chứ!



Sơ Tranh mang tâm tình uể oải đi đến phòng 904 —— nhấc chân đạp cửa.



Tiếng ầm ầm vang vọng cả tầng lầu.



"Ai vậy!"



Bên trong có một âm thanh thô cát vang lên.



Sơ Tranh lười trả lời, tiếp tục đạp cửa.



Bên trong không có âm thanh, Sơ Tranh cảm giác được có người đang nhìn mình, có lẽ là người ở bên trong nhìn cô qua lỗ mắt mèo.



Cô vừa nhấc chân chính là đạp một cái, cửa cũng bị chấn động theo.



Cửa bị mở ra, nhưng chỉ mở một khe hở nhỏ, lộ ra một gương mặt của đàn ông.



Gã đánh giá Sơ Tranh, không nhịn được hỏi: "Cô làm gì vậy?"



Đầu của Sơ Tranh vẫn bảo trì bất động, ánh mắt dọc theo khuôn mặt gã đàn ông, quét đến chân.



Trên ngược mặc T-shirt rẻ tiền, tóc bết đến mức không biết đã mấy tháng rồi không gội, bàn tay thô ráp mang theo vết thương, trong móng tay cũng toàn là những thứ bẩn thỉu, có lẽ là một gã đàn ông chuyên làm việc nặng.



Ánh mắt của gã đục ngầu lại hung lệ.



Cùng với đôi mắt trong suốt màu xanh thẳm lúc trước cô thấy hoàn toàn không giống.



Sơ Tranh lui lại hai bước, đột nhiên bay lên đạp một cước.



Rầm ——



Gã đàn ông bị cửa phòng đập đến phải lui lại.



Sơ Tranh đường hoàng đi vào phòng, mũi chân chống lấy cánh cửa bị đạp bắn ngược về tường.



"Mẹ!"



Gã đàn ông chửi nhỏ một tiếng, cầm một cái cờ lê bên cạnh lên, đập về phía Sơ Tranh.



Sơ Tranh nghiêng đầu tránh khỏi cờ lê, thuận thế bắt lấy cánh tay gã đàn ông, chuyển người sang bên cạnh, ấn bả vai gã, rồi đập về phía cánh cửa.



Đầu tiếp xúc với cửa, phát ra một tiếng "cộp" nặng nề.



Sơ Tranh nhấn gã đàn ông lên trên cửa, lưỡi dao băng lãnh đè lên cổ gã.



Gã đàn ông căn bản không nhìn thấy trong tay Sơ Tranh có dao, lúc này, con dao băng lãnh kia tựa như lưỡi hái của tử thần, lặng yên không tiếng động xuất hiện.