Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 360 : Trời giáng Phúc Bảo (2)

Ngày đăng: 01:30 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh rời khỏi phòng bệnh.



Nhìn thấy Sở Vụ và bác sĩ trẻ tuổi kia đứng trên hành lang.



Bác sĩ trẻ tuổi nói gì đó, Sở Vụ nghe đến có chút không kiên nhẫn, biểu cảm lãnh đạm thể hiện ra thái độ cực kỳ không phối hợp.



Sơ Tranh rụt đầu vào.



"A... sao cô lại xuống giường rồi?"



Y tá đi từ hành lang bên kia tới, thấy Sơ Tranh ở cửa ra vào, lập tức hô lên một tiếng.



Dường như Sở Vụ và bác sĩ trẻ tuổi kia không nghe thấy, Sơ Tranh nhanh chóng lui về trong phòng bệnh, ánh mắt lãnh đạm nhìn y tá.



"Vết thương của cô nghiêm trọng như thế, sao cô có thể xuống giường được, mau về lại đi." Y tá nôn nóng muốn dìu cô, lo lắng cho vết thương của cô.



Sơ Tranh nói: "Tôi không sao."



"Sao lại không sao được?" Y tá kinh ngạc không thôi: "Có phải là thuốc tê chưa hết tác dụng không? Cô không cảm thấy đau sao? Vết thương của cô rất nghiêm trọng, nhất định phải điều trị cho tốt."



Nói đến phần sau, y tá nghiêm mặt, nghiêm túc cảnh cáo cô.



Sơ Tranh bị y tá ấn về trên giường bệnh.



"Sao cô lại không biết thương tiếc cho thân thể mình thế chứ, tuổi còn trẻ... Vết thương của cô rất kỳ lạ, làm sao mà bị thế?"



Sơ Tranh: "..."



Sơ Tranh lần nữa bị y tá đâm kim truyền dịch vào.



Y tá căn dặn cô hai câu, lại nói: "Đúng rồi, chúng tôi không tìm thấy điện thoại hay là phương thức liên lạc trên người cô, cô có muốn liên hệ với người nhà của mình để bọn họ tới nộp viện phí không? Một mình cô cũng cần người chăm sóc..."



"Không có."



Trước kia nguyên chủ chỉ biết mỗi Chử Mậu là người cô ấy cần bảo vệ, làm gì biết những người khác nữa.



Ở cái thế giới này, nguyên chủ không khác gì cô nhi.



"A..." Y tá thì thầm một tiếng: "Thế à, vậy viện phí của cô?"



【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời trong vòng một tiếng, tiêu hết ba vạn tệ, tiền đã đưa đến không gian, xin chú ý kiểm tra và nhận. 】



【 Tiểu tỷ tỷ cô yên tâm, ta là tuyệt đối sẽ không để cô không có tiền tiêu!! 】 Cái từ "nghèo" này, không hề có một chút quan hệ gì với chúng ta, mục tiêu của chúng ta là làm một tên phá gia tiêu tiền như nước!




Thế này mà không bị bắt nạt, thì ai bị bắt nạt nữa?!



Sơ Tranh nghiêm mặt, cảm giác mềm mại ít đi rất nhiều, nhiều hơn mấy phần thanh lãnh tự phụ.



Thay quần áo xong, Sơ Tranh đứng trên đường cái, nhìn dòng xe cộ lui tới.



Lúc trước nguyên chủ ở cùng Chử Mậu, cô ấy đều đi theo hắn, bởi vậy nên nguyên chủ cũng không có nơi ở của riêng mình.



Cho nên, bây giờ ta phải đi đâu đây?



Tiên nữ đều ngủ trên cây sao?



Chẳng lẽ ta phải đi tìm cái cây?



【 Tiểu tỷ tỷ, bây giờ cô biết tiền quan trọng cỡ nào chưa? 】 Vương Giả không từ khoảnh khắc nào tẩy não cho tiểu tỷ tỷ nhà mình.



Sơ Tranh: "..."



Mi câm miệng!



Ta không muốn nghe mi nói phương châm phá sản.



【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời tiểu tỷ tỷ trong vòng 24 tiếng, mua lại biệt thự số 6, ở trang viên Phạn Lộc. 】 Không nghe phương châm phá sản, vậy thì phá sản đi! Tiểu tỷ tỷ cố lên! Trước tiên tìm cho mình cái chỗ ở!



Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Ta có thể nghe phương châm phá sản, mà không phá sản được không?"



【 Không được đâu tiểu tỷ tỷ. 】 Thanh âm của Vương Giả đầy vui sướng, 【 Nhưng nếu tiểu tỷ tỷ muốn nghe, ta có thể nói cho cô nghe. 】



Nói thêm vài câu, không chừng tiểu tỷ tỷ sẽ bị tẩy não thì sao?



Phải tin tưởng tiểu tỷ tỷ nhà mình!



Sơ Tranh vẻ mặt hờ hững che đậy Vương Giả lại.



Nhưng mà, trang viên Phạn Lộc ở đâu?



Vương Giả cũng đã che đậy rồi, Sơ Tranh không có khả năng thả nó ra.



Cô không cần mặt mũi sao?



Không thể để Vương Giả kiêu căng phách lối được.



Cho nên Sơ Tranh quyết định... Trước tiên đi tìm một chỗ để ngủ đã.



Dù sao cũng có 24 tiếng, không phải sao.