Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 398 : Vô thượng tiên đồ (1)

Ngày đăng: 01:31 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Rút lui!"



"Thượng thần còn ở bên trong!"



"Không đợi được nữa, nếu cứ tiếp tục như vậy, chúng ta cũng sẽ bỏ mạng ở đây."



"Thượng thần lợi hại như thế, nàng không có việc gì đâu."



"Thế nhưng..."



"Đi!"



Sơ Tranh vừa mở mắt ra, liền nghe thấy đoạn đối thoại này.



Cơ hồ là đồng thời, phía đối diện đột nhiên có một trận gió ập đến, nguy cơ bỗng nhiên nảy lên trong lòng Sơ Tranh.



Cô ngăn lại theo bản năng.



Trận gió kia mang theo lực lượng vô cùng ngang ngược, toàn bộ thân thể Sơ Tranh bay ra ngoài.



Ngân quang vụt ra, lượn vòng xung quanh cô, Sơ Tranh giữ vững thân thể.



Trận gió lần nữa đánh tới, Sơ Tranh lập tức phất tay, ngân tuyến bay múa theo ngón tay cô, rồi kết thành một tấm lưới trên không trung.



Ầm ầm ——



Sơ Tranh có cảm giác màng nhĩ cũng sắp bị đánh vỡ.



Trong cổ họng nóng lên.



Mùi máu tanh xông thẳng lên.



Sơ Tranh: "..." Muôn, muốn nôn.



Lý trí nói cho Sơ Tranh biết không thể nôn.



Cô nuốt ngụm máu kia về.



Thổ huyết cái gì...



Quá mất mặt!



Không thể nôn!



Sơ Tranh nhịn xuống mùi máu tanh cuồn cuộn trong cơ thể, tỉnh táo quét mắt nhìn bốn phía.



Xung quanh rất trống trải, không có bất kỳ chướng ngại vật gì.



Toàn bộ không gian, vật duy nhất, chính là một loại tế đàn hình tròn cách đó không xa.



Không có ai...



Hay là cứ nôn đi.



Kìm nén thật khó chịu.



...



Nguyên chủ tên Sơ Tranh, thượng thần.
Đương nhiên cũng không có người nào nàng có thể tâm sự cùng.



Nguyên chủ quan sát một thời gian, rồi rút ra kết luận, trừ thực lực tăng trưởng nhanh thì không có vấn đề gì khác.



Nàng chậm rãi trấn định lại trong sự lo lắng hãi hùng.



Nguyên chủ không nghĩ tới, tiên lữ của Thanh Tiêu sẽ đến tìm mình.



Nàng ta cũng không nói chuyện gì với nguyên chủ, mà đơn giản chỉ là khách sao cảm tạ thôi.



Một đoạn thời gian sau đó, nàng ta cứ xuất hiện trước mặt nguyên chủ.



Bày ra bộ dáng tiểu tỷ tỷ ôn nhu tri tâm, bồi tiếp nguyên chủ.



Đương nhiên ở dưới đáy lòng nguyên chủ nghĩ, mình cứu được nàng ta, nàng ta có tâm cảm kích, cố ý tới làm bạn với mình, thật là một người tốt.



Cho nên nguyên chủ không dám biểu lộ ra mình thích Thanh Tiêu.



Có một ngày, trong lúc nguyên chủ và vị tiểu tỷ tỷ này nói chuyện, thân thể bỗng nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn.



Chờ nguyên chủ tỉnh lại, thì tất cả mọi người đã biết thực lực của nàng.



Có người hỏi nàng chuyện gì xảy ra.



Nguyên chủ không dám nói là khóa tụ hồn vỡ tan, thực lực của nàng mới bắt đầu tăng trưởng như thế.



Chỉ có thể nói mình không biết.



Bỗng nhiên biến thành thế này.



Người của Thần giới thay phiên tiến hành quan sát nàng, nhưng không ai nhìn ra nguyên cớ.



Chỉ cho rằng tốt xấu gì nàng sinh ra cũng đã là thượng thần, thời gian huyết mạch thức tỉnh không giống những người như bọn họ.



Nguyên chủ rõ ràng cảm giác được, từ sau khi nàng có thực lực, thái độ của đám người này đối với nàng tốt hơn rất nhiều.



Chí ít là ở bên ngoài...



Biến cố lần nữa xảy ra, là ở vào trăm năm sau, có một cái phong ấn từ thời thượng cổ bị suy yếu, người của Thần giới vô cùng khẩn trương.



Người có thực lực ở Thần giới đến gia cố phong ấn, đều thất bại tan tác mà quay về.



Cái phong ấn kia dùng lực lượng của thượng thần mà phong ấn.



Có người nói, có lẽ phải cần thượng thần mới có thể phong ấn nó lại lần nữa.



Mà Thần giới gần đây chỉ có ba vị thượng thần tồn tại.



Một vị không biết tung tích, nói không chừng đã qua đời.



Một vị bế quan, không ai vào được nơi vị thượng thần này bế quan.



Vị cuối cùng, chính là nguyên chủ.



Mặc dù thực lực của nàng tăng trưởng rất nhanh, nhưng suy cho cùng, nàng chỉ có huyết mạch của thượng thần, chứ không phải là ở thời kỳ Hồng Hoang, thông qua thực lực của mình mà dốc sức đạt được cái tôn hiệu này.



Cho nên người của Thần giới, đều tỏ vẻ rất hoài nghi nàng.



Nhưng mà nguyên chủ chủ động xin ra trận.



Nguyên chủ tiến về nơi phong ấn.